Vừa bước ra khỏi thang máy, Diệp Triều Nhiên đã thấy cửa nhà mình đang rộng mở, bên trong vọng ra một giọng nói tràn đầy khí thế:
“… Hai chúng tôi đến đây, thứ nhất là muốn gặp cháu trai, thứ hai là để xin lỗi cậu.”
“Trước kia cha mẹ của thằng bé có chỗ đắc tội, hy vọng cậu đừng chấp nhặt với họ. Bây giờ bọn tôi đích thân đến đây để xin lỗi.”
“Hai nhà chúng ta tuy không có quan hệ máu mủ, nhưng vì đứa nhỏ, cũng có thể coi là nửa người thân. Cậu cứ yên tâm, chúng tôi chỉ muốn gặp Triều Nhiên một chút, gặp rồi sẽ lập tức rời đi.”
Tống Nhã nghe xong thì cười lạnh: “Chẳng phải tôi đã nói rõ với các người từ trước rồi sao? Tôi nói lại lần cuối – dù là tôi hay con trai tôi, đều không cần các người xin lỗi. Hơn nữa, con tôi cũng không muốn gặp các người. Làm ơn mau rời đi! Nếu còn không đi, đừng trách tôi…”
“Thôi nào, đừng giận.” Người vẫn im lặng từ nãy – bà Phương – cuối cùng cũng lên tiếng. Bà ta ngồi thẳng người, liếc Tống Nhã một cái đầy khinh thường rồi âm thầm lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play