Phòng khách lạnh lẽo đến mức làm cho người ta khó chịu, Dụ Trạch Xuyên hôm qua và hôm nay liên tiếp dính hai trận mưa, vừa trở về đã ăn mặc mỏng manh, không sốt mới là lạ. Lục Diên chỉ cảm thấy trong lòng ngực mình như đang ôm một khối than hồng, ngoài việc bị bỏng tay ra thì vẫn là bỏng tay.
Hắn rũ mắt, đưa tay sờ trán Dụ Trạch Xuyên, lần nữa xác nhận đối phương đang sốt, nhìn xung quanh một vòng, phát hiện ngoài phòng này không còn ai, đành phải bế Dụ Trạch Xuyên ngang qua, bước về phía phòng ngủ, cúi người đặt hắn lên giường lớn.
Dụ Trạch Xuyên thở hổn hển, nhiệt độ cơ thể đã bắt đầu khiến hắn mê man, những câu chữ hắn lẩm bẩm không rõ ràng, nhưng duy nhất một điểm có thể nhận ra là trong đó đều chứa đầy sự hận thù không thể vứt bỏ:
“Lăn… Đừng đến đây… Tránh ra…”
“Ta muốn giết các ngươi… giết các ngươi…”
Dụ Trạch Xuyên vung tay loạn xạ trong không khí, như thể muốn bóp chết ai đó, nhưng cuối cùng lại cuộn tròn trong chăn, cơ thể căng thẳng đến mức không ngừng run rẩy, hàm răng nghiến lại đến kẽo kẹt.
Không ai biết năm năm sống trong nhà giam đã thay đổi Dụ Trạch Xuyên như thế nào, khiến cho hắn thậm chí mỗi đêm ngủ đều cần giấu một cây dao trong túi, như thể trong bóng tối bất cứ lúc nào cũng có thể có kẻ nhào lên đánh đập hắn, để lại trên cơ thể những vết thương còn tươi mới hơn cả vết sẹo cũ.
Lục Diên đứng bên giường, nhìn Dụ Trạch Xuyên yếu ớt nằm trong chăn, bỗng nhiên như đang suy nghĩ gì đó, hắn mở miệng với hệ thống: “Ngươi nói… Nếu tôi giết Dụ Trạch Xuyên bây giờ, nhiệm vụ 30 ngày có phải là dễ dàng hoàn thành không?”
Nhưng chưa đợi hệ thống trả lời, hắn đã chậm rãi lắc đầu phủ quyết ý tưởng này: “Không, không được…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT