Dịch/Edit: battman_g
“Vậy nên, con biết mình không phải con ruột từ khi nào?”
Câu cuối cùng vừa thốt ra, cả phòng khách lập tức im phăng phắc.
Tựa như một quả bom rơi xuống, sau tiếng nổ ầm trời là sự lặng câm nghẹn ngào, gần như trống rỗng và đờ đẫn.
Quý Thư Doanh không thể tin vào tai mình, đầu óc trống rỗng, theo phản xạ liền nhìn sang Bùi Viễn Chi.
Trên gương mặt Bùi Viễn Chi không lộ ra bất kỳ cảm xúc nào, cô lại quay sang nhìn Liêu Âm, muốn xác nhận lời của bố Bùi có phải thật hay không.
Liêu Âm cũng không ngờ Bùi Hạ Bân lại nói thẳng ra như thế, nhất thời hoảng loạn. Bà nhắm mắt lại, như thể đang cố kiềm chế cảm xúc, một lúc sau mở mắt ra, đối diện với ánh mắt mơ hồ của Quý Thư Doanh, cố gắng nở một nụ cười an ủi: “Tiểu Thư, đừng nghe bác trai con nói bậy, đầu óc ông ấy không còn tỉnh táo nữa, không có chuyện đó đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play