Cấu trúc bên trong của toa tàu ngày 26/10 khác với những toa khác; hiện tại, tôi cũng không biết kiểu bố trí thế này là ám chỉ về điều gì. Thời gian không còn nhiều nữa. Chẳng biết khi nào thì cô tiếp viên kia sẽ đến. Nhìn Lô Minh đang trốn dưới giường, cuối cùng tôi quyết định ra tay.
“Tôi đã nhìn thấy con của anh. Anh đừng nhúc nhích, tôi sẽ dẫn nó trở về.” Tôi dùng Phán nhãn quan sát xung quanh, nhưng trên chuyến tàu này, tác dụng của Phán nhãn bị giảm đi rất nhiều. Ánh mắt của tôi không thể xuyên qua bóng tối sâu thẳm kia được, chẳng có cách nào thấy rõ từng gương mặt vặn vẹo kia.
Tôi bước vào toa tàu ngày 26/10; chỉ một bước ngắn mà dường như vừa đi sang một thế giới hoàn toàn khác vậy. Toa tàu này rất yên tĩnh. Khi đi giữa toa này, thậm chí tôi có thể nghe được nhịp tim đập từ lồng ngực mình, mà lại còn nghe rất rõ nữa chứ.
Hai bên người tôi là tầng dãy giường, gồm tầng trên, tầng giữa và tầng dưới. Nơi đây cứ như một khu nhà xác vậy, trên mỗi vách ngăn đều có một “người” nằm.
Tấm vải trắng sạch sẽ che phủ lên cơ thể họ, chỉ để lồi lên phần hình dáng đại khái của từng người mà thôi. Hình ảnh này đã mang đến cho tôi một cảm giác kinh hãi vô cùng đặc biệt.
“Không thể ở lại đây quá lâu.” Tôi bước nhanh đến chiếc giường mà Lô Minh đang trốn. Thằng nhỏ đang rơi vào trạng thái sợ hãi, thấy tôi đến bèn tuyệt vọng co người vào trong góc. Sự kiên nhẫn trong tôi nhanh chóng cạn kiệt dần. Tôi ngồi xổm ở bên giường, vươn tay nắm lấy bắp chân của nó: “Ở đây nguy hiểm lắm, mau ra ngoài!”
Lô Minh vẫn còn đang hoảng sợ tột độ; cũng không biết là trước khi chết nó nhìn thấy cái gì mà lại sợ hãi đến như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play