Câu chuyện của Lô Minh nhanh chóng kết thúc, và tôi cũng hiểu tại sao rất nhiều người khuyết tật lên đoàn tàu này vào ngày 29/10.
Đây căn bản là do Song Diện Phật đã an bài từ trước, và cái gọi là Phật hội chỉ là một cuộc thảm sát đã được định trước mà thôi.
Qua cuộc trò chuyện, tôi cũng có thể đoán được rằng, gã Phật tử có hai khuôn mặt kỳ quái kia chính là Lộc Hưng. Một trong những lý do chủ chốt khiến Song Diện Phật làm như vậy có lẽ là để thực hiện một âm mưu gì đó với chuyến tàu linh hồn này. Gã muốn đưa Lộc Hưng lên tàu một cách an toàn; nếu chỉ dựa vào lệnh bài Soán Mệnh Sư thì chưa đủ đảm bảo điều này.
“Số mệnh của những người khuyết tật sẽ có khiếm khuyết. Chẳng lẽ ông ta định sử dụng những tàn hồn này để chừa ra một chỗ trống hoàn toàn cho người sống à? Từ đó có thể mạnh mẽ đẩy Lộc Hưng lên tàu ư?” Tôi đoán vậy cũng là có lý do đấy. Mặc dù tôi và Lộc Hưng đều có lệnh bài Soán Mệnh Sư, đều có thể lên tàu, nhưng có một điểm khác biệt cơ bản giữa tôi và gã ấy.
Tên của Lộc Hưng xuất hiện trong sổ ghi chép của cô tiếp viên, còn tôi thì không.
Tại nhà ga ở quận Song Phật kia, tôi đá Lộc Hưng ra khỏi tàu. Cảm giác của tôi về gã ấy chính là: chắc chắn còn sống. Nghĩa là, gã ấy chưa chết, nhưng tên của gã ấy lại xuất hiện trong danh sách hành khách của chuyến tàu tử vong này. Tình huống này có cùng đặc điểm với thủ pháp bóp méo mệnh trời. Ngoại trừ Song Diện Phật ra, tôi không thể nghĩ ra bất cứ ai khác đủ khả năng làm thế.
Nghịch thiên mà đi, tất nhiên phải bỏ ra một cái giá khổng lồ. Những người khuyết tật chết thảm này chính là vật hy sinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play