Người phụ nữ trông rất giống Lộc Hưng này đã chặn ngay cửa xe. Đang trong tình huống nguy kịch, thái độ của cô ấy rất quan trọng đối với tôi và Vương Sư.
Người phụ nữ kia cũng nhận ra tôi. Cô ấy hơi cau mày, giấu một tay vào ống tay áo, như thể đã sẵn sàng tung ra một đòn chí mạng nào đó.
“Hai người quen biết nhau à?” Vương Sư rất nhạt bén, trong nháy mắt có thể nhìn ra quan hệ tinh tế giữa tôi và người phụ nữ này: “Này số 12, cô ta là ai?”
Tôi lắc đầu, vì bản thân cũng không biết rõ về cô gái này: “Cô ấy và tôi đều là hành khách trong toa tàu ngày 29/10.”
“Vì mọi người đều là hành khách, đương nhiên chúng ta phải hợp tác lẫn nhau.” Vương Sư nở một nụ cười hiền hòa, cơ bản tựa như kẻ mới đóng cửa sắt vừa rồi, tự tay cắt đi đường sống của đồng bọn, không phải là gã vậy: “Cùng giúp một tay đi, cánh cửa này chính là hy vọng của chúng ta.”
Lúc này, chuyến tàu vẫn chưa dừng hẳn, cửa tàu vẫn chưa được mở ra. Từ toa tàu ngày 28/10, cô tiếp viên đang chạy băng băng đến, càng lúc càng gần.
Nhóm chúng tôi chếnh choáng đứng sát vào cánh cửa sắt, trong khi người phụ nữ kỳ dị kia không những không đến giúp đỡ, sau một lúc do dự thì né tránh ra thật xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT