Dưới chân là một con đường núi bình thường, gồ ghề và quanh co, vắng bóng dấu chân người và vô cùng hoang vu.
Hai bên đường có cỏ dại; cây cối hình thù kỳ dị; từ xa nhìn lại, còn tưởng rằng đang có kẻ nào đó lấp ló rình mò.
Tôi, Phùng Minh Long và Vương Sư đã đi sau cô gái có hai gương mặt kia hơn nửa tiếng đồng hồ.
“Cứ tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp tốt? Anh Lộc, hay chúng ta nên tự tìm lối đi khác nhỉ?” Phùng Minh Long xoa đầu gối mình trong lúc chống một nhánh cây đi ở cuối đội ngũ.
“Nếu như nanh muốn rời đi, tôi chắc chắn sẽ không ngăn cản.” Cầm chiếc smartphone màn hình rộng trong tay, tôi vừa đọc comment của nhóm khán giả, vừa trông chừng cô gái có hai gương mặt kia.
“Anh nói thế nghe vô tình quá! Dù sao chúng ta cũng cùng nhau lên tàu mà! Đây cũng là do tôi có ý tốt với cả nhóm thôi.” Phùng Minh Long cũng có tính tình không tệ, mặc kệ như thế nào thì gã đều không hề tức giận.
“Ở nơi rừng núi hoang vắn, không có hướng dẫn viên quen thuộc với môi trường địa phương. Tự tìm đường thoát thân chính là hành vi tự sát. Tôi khuyên anh nên bớt nói vài câu để tiết kiệm thể lực đi.” Vương Sư đang đi giữa cả nhóm. Kẻ này có tính cách thận trọng, không bao giờ đặt mình vào tình huống nguy hiểm cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play