“Có muốn rời khỏi đây sớm hơn không?” Kinh nghiệm mấy năm nay của Vương Sư giúp gã phát triển tính cách cực kỳ thận trọng. Lúc này, dù ba người chúng tôi đã bại lộ, tuy vẻn vẹn chỉ lạ vô tình gặp được một đứa trẻ bị tụt lại phía sau đội ngũ nhưng vì đang ở trong tình hình nguy hiểm, nên mỗi phút mỗi giây đều phải tính trước về tình hình xấu nhất.
“Chờ một chút, không có người địa phương hướng dẫn, cho dù rời khỏi thôn thì chúng ta cũng sẽ bị lạc đường giữa chốn hoang vu.” Sau khi biết nguyên nhân thành lập ngôi làng, tôi cũng không vội rời đi.
Thấy tôi và Phùng Minh Long đều không có ý định rời đi, Vương Sư bèn mở lời: “Rời khỏi ngôi làng chỉ là một biện pháp ứng phó tùy theo hoàn cảnh. Chúng tôi cứ loanh quanh ngôi làng này để đề phòng biến cố. Khi mặt trời mọc lên, dĩ nhiên chúng ta có thể phân biệt được phương hướng rồi, từ đó mà có thể chạy trốn khỏi vùng rừng núi này.”
“Phương pháp của anh quả thực là ổn thỏa, nhưng anh đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.” Tôi hơi bất lực: “Làm sao anh biết được, mặt trời sẽ mọc ở nơi này? Sẽ thế nào nếu nơi đây vĩnh viễn là ban đêm?”
Vương Sư hiển nhiên chưa hề cân nhắc đến vấn đề này. Cơ hồ, gã chỉ suy nghĩ dựa vào tiền đề đây là một địa phương trên dương gian.
“Vậy chẳng lẽ chúng ta cứ trốn ở đây mà chờ chết thôi ư? Cứ giao sự sống chết vào tay người khác à?” Vương Sư hỏi ngược lại bằng một giọng bất lực.
“Cũng không hẳn là vậy. Thật ra, chúng ta dù có muốn rời đi, cũng không nhất định là có thể an toàn rời khỏi làng. Đội ngũ nghênh Thần vừa rồi ước chừng chính là những dân làng sống trong thôn; nhưng ngoài những người còn sống ra, tôi ước chừng có hơn 1/2 dân số nơi đây là người đã chết. Anh thử suy nghĩ về những chiếc quan tài được đặt trong những ngôi nhà ban nãy xem? Không cần nói đến mấy căn nhà khác, ví dụ như bà cụ trong ngôi nhà bằng đá hiện tại này. Bị nhiều tử thi ngó chừng xung quanh như vậy, liệu chúng ta có thể thoát ra ngoài an toàn hay không?” Tôi có quá nhiều lo lắng trong lòng, thế nên lúc này mới nói ra: “Chuyện nghênh Thần rất quan trọng đối với ngôi làng này. Nếu chúng ta hành động hấp tấp, phá hủy buổi lễ, e rằng cả đám sẽ gặp phải kết cục bi thảm đấy. Giờ chỉ có thể yên lặng theo dõi tình hình chung, binh đến tướng chắn, nước đến đất ngăn mà thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT