Thằng nhóc trở lại lớp học, còng thấp lưng xuống, cúi đầu; không ai có thể nhìn thấy đôi mắt thật xinh đẹp và đầy sự thuần khiết của nó.
Tôi đi xuống tầng 2, tiếp tục trốn đằng sau cánh cửa lớp học, cố gắng tìm một cơ hội để tiếp xúc với nhóc con kia.
Theo cách nhìn của tôi, giá trị quan mà ông Trần truyền đạt cho nó là một hệ tư tưởng hoàn toàn vặn vẹo. Đó là một sự khiêm tốn hèn mọn, cũng là thứ sẽ hủy diệt cậu bé dần dần.
Trong lớp học, một đám đầu to lắc lư đều tình cờ một cách cố ý nhìn về phía cậu bé lưng còng. Ánh mắt của bọn chúng tràn đầy ác ý và đùa cợt; những khuôn mặt biến dạng kia càng góp phần phóng đại biểu tình của bọn chúng hơn. Mà cũng vì thế, tôi đã có chút thấu hiểu lý do vì sao bọn trẻ này này lại xuất hiện trong giấc mơ với hình tượng thế này.
Tứ chi ngắn ngũn, chứng tỏ bọn nhỏ này không quá mạnh mẽ theo như ký ức của chủ nhân giấc mơ. Còn phần đầu biến dạng to tướng kia cũng đã nói lên một điều rằng, ký ức khắc sâu nhất trong lòng của chủ nhân giấc mơ chính là những khuôn mặt kia.
Các biểu tình chán ghét, xấu xí ấy đã phóng đại vô hạn trong lòng chủ nhân giấc mơ. Chẳng ai có thể phớt lờ được việc bị cười nhạo và chửi bới, mà đối với một đứa nhỏ lại càng nghiêm trọng hơn thế.
“Nếu mình là người giáo viên kia, có lẽ sẽ khuyến khích thằng nhóc này đánh nhau một trận với bọn chúng, cào xuống 2 - 3 miếng thịt gì đó, để bọn chúng cảm nhận được sự đau đớn. Có lẽ, tình hình cũng đã khác đi rồi.” Nghĩ đến đây, tôi đành lắc đầu. Với tính cách này của bản thân, phỏng chừng vĩnh viễn tôi cũng không thể trở thành một người thầy cao cả được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT