“Có án mạng à?”
Tin tức nhanh chóng lan truyền khắp trại trẻ mồ côi, ồn ào đến mức rất nhiều đứa trẻ cùng tầng đều biết chuyện.
Phó viện trưởng che miệng, bịt mũi đứng bên ngoài nhà vệ sinh với vẻ mặt u ám: “Gọi cảnh sát chưa? Ai là người đầu tiên phát hiện ra?”
“Báo rồi!” Gã Vương lúng túng gật đầu : “Người đầu tiên phát hiện ra nạn nhân chính là nó.”
Phúc Minh vẫn còn nhỏ, thường ngày rất hung hãn khi bắt nạt người khác. Nhưng khi nhìn thấy cái chết thương tâm của anh trai mình, nó hoàn toàn sợ hãi. Bây giờ, mặt nó tái mét, thậm chí còn không thể thốt ra một câu trả lời hoàn chính.
“Thôi đi! Chờ cảnh sát tới, chúng ta không nên đến gần, tránh phá hỏng hiện trường.” Nạn nhân đã ngừng hô hấp, chết đến mức không thể “chết” hơn được nữa. Về phần tại sao nó lại bị nhét vào hầm cầu đầy phân như thế, cũng chẳng có ai hiểu được. Chuyện này quá mức quỷ dị rồi.
Sau đó, cảnh sát đến và mang xác của Phúc Hân đi. Cảnh trong mơ đã phục dựng lại tình huống này cực kỳ chi tiết. Có thể thấy rằng, chủ nhân giấc mơ đã có ký ức cực kỳ sâu sắc với sự kiện này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT