“Có ai đó trong trại trẻ mồ côi muốn giết em ư? Lúc đó, em chỉ là một đứa trẻ thôi, tại sao đối phương lại muốn giết em? Lý do là gì?” Sở Môn chớp chớp mắt; trên khuôn mặt vốn bình tĩnh của gã lại lộ ra một ít kinh ngạc, thế là hỏi liên tiếp một vài vấn đề.
Diệp Băng ngồi trên giường, tỏ vẻ hơi hoài niệm trong lúc vuốt ve đệm chăn trên giường: “Chúng ta đi sang phòng làm việc của viện trưởng rồi nói tiếp. Anh cũng thấy đấy, Lối Vào Thiên Đường từng xảy ra hai vụ án nghiêm trọng. Đến nay, cảnh sát vẫn chưa bắt được hung thủ. Đến bây giờ, đây vẫn là một vụ án treo.”
“Ý em là sao?” Sở Môn đã đoán trước được lời mói tiếp theo của Diệp Băng: “Chẳng lẽ, em biết hung thủ là ai?”
“Đúng vậy! Em nhìn thấy quá trình giết người của kẻ đó. Đây cũng là nguyên nhân mà em nhất định phải thoát khỏi Lối Vào Thiên Đường. Nếu không đi, người chết tiếp theo chắc chắn sẽ là em.” Diệp Băng nói rất chắc nịch, tựa hồ những lời mà cô ta đang nói chính là sự thật vậy.
Sở Môn tập trung suy nghĩ, còn tôi lại vô cùng lo lắng khi ẩn nấp ngoài cửa. Lời của Diệp Băng nói hoàn toàn bất đồng với những gì mà tôi nhìn thấy trong giấc mơ của thằng nhóc lưng còng.
“Ai mới là kẻ đang nói dối đây?” Nếu không trải qua giấc mộng của thằng nhóc lưng còng, tôi chắc chắn sẽ không hoài nghi những gì mà Diệp Băng nói. Nhưng vừa rồi, tôi đã chứng kiến tất cả những gì từng xảy ra với tư cách là một kẻ ngoài cuộc, đồng thời cũng hiểu rõ ràng mối quan hệ giữa Diệp Băng và thằng nhóc lưng còng: “Tại sao Diệp Băng lại nói thế? Chẳng phải cô ấy cũng là bạn bè của thằng nhóc lưng còng sao?”
Vẫn ẩn sau lớp mặt nạ trên mặt, tôi nấp ngoài cửa, tiếp tục nghe lén.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play