Không ai trả lời câu hỏi của Trương Hằng cả. Lúc này, tôi và Trần Mặc đều bị bể nước trong phòng hấp dẫn. Trong bể nước được lát gạch trắng có thứ gì đó trôi nổi tựa như cỏ nước.
Theo ánh đèn pin của Trần Mặc, lúc này Trương Hằng mới nhìn thấy: “Các cậu sao vậy? Cái thứ trôi nổi kia có đáng sợ đến thế không?”
“Anh thực không hiểu à?” Tôi lắc đầu, rất hiểu cảm giác hiện tại của Trần Mặc, bởi vì tôi đã từng nhìn thấy cảnh tượng tương tự trong phòng giải phẫu của học viện Y khoa Giang Thành. Đám đen đen trôi trong nước kia không phải là cỏ nước, mà là tóc của phụ nữ.
“Đi vào xem một chút đi.” Tôi cũng không biết căn phòng đặc biệt này dùng để làm cái gì nữa. Cửa chính không khóa, cũng không dán niêm phong, lắc lắc vài cái là đã có thể dễ dàng mở được nó ra.
Trong không khí phiêu tán mùi hôi thối cùng mùi nước thuốc, nếu cẩn thận ngửi thì còn có thể ngửi được một mùi máu tươi nhàn nhạt.
“Đóng cửa lại.” Ở đây rất gần với cầu thang, nếu con quái vật đuổi theo từ tầng trên, có thể nó sẽ chặn chúng tôi ở trong phòng.
Tôi và Trần Mặc từ từ tiếp cận bể nước còn Trương Hằng cầm camera canh giữ ở cửa: “Động tác của các cậu nhanh lên một chút. Nơi chúng ta muốn đi chính là nhà xác, đừng làm chậm trễ thời gian.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play