Cửu Ninh không quan tâm Cao Giáng Tiên đã đầu độc chết Chu Gia Hành như thế nào.

Nàng chỉ biết, mình thật xui xẻo.

Trong quyển sách này, nam chính và nữ chính không phải một đôi uyên ương tình chàng ý thiếp, nam chính lại còn bị nữ chính hại chết!

Yêu nhau lắm cắn nhau đau nàng không phải chưa từng thấy, nhưng nam nữ chính cả quyển sách gần như chưa từng gặp mặt, từ đầu đến cuối chỉ nói vài câu, thì nàng mới thấy lần đầu.

Là Tiểu Cửu Nương sống lại, nàng không chỉ phải giữ được mạng sống của Chu Gia Hành vốn định sẵn là sẽ chết sớm, giúp hắn sớm ngày chấm dứt loạn thế, trả lại thái bình cho thiên hạ, hoàn thành tâm nguyện của Tiểu Cửu Nương, đồng thời còn phải lo lắng đề phòng, tuyệt đối không thể đắc tội nữ chính Cao Giáng Tiên, để tránh bị nàng ta ghi hận.

Trớ trêu thay, Chu Gia Hành và người mẹ đẻ thân phận hèn mọn của hắn lại chính là bị mẹ của Cửu Ninh là Thôi thị đuổi ra khỏi phủ Chu gia. Nghe nói người Côn nô đó sau khi bị đuổi khỏi Giang Châu thì ngã bệnh không dậy nổi, nằm liệt giường bệnh vài năm rồi cũng chết vì bệnh.

Cửu Ninh mân mê chiếc vòng tay vàng chạm lụa xoắn trên cổ tay, cảm thấy đầu rất đau.

Tiểu Cửu Nương và Chu Gia Hành tuy là huynh muội, nhưng không cùng nhau lớn lên.

Công tử nhà giàu có thể nuôi mỹ cơ, có thể sủng ái gia kỹ, nhưng tuyệt đối sẽ không để một Côn nô ti tiện sinh con đẻ cái cho mình.

Mấy chục năm qua, chưa từng có con cháu hào tộc nào phạm phải sai lầm kiểu này.

Chu Bách Dược là người đầu tiên.

Ông ta sau khi say rượu đã sủng hạnh một Côn nô, lại còn để Côn nô đó sinh hạ một đứa con trai, từ đó trở thành trò cười cho cả Giang Châu, thường xuyên bị bạn bè thế gia khác chế nhạo, dưới cơn thẹn quá hoá giận, đã dung túng cho thê tử Thôi thị bắt nạt mẹ con người Côn nô, đuổi họ ra khỏi phủ họ Chu, mặc cho họ tự sinh tự diệt.

Chu Gia Hành chính là đứa con trai do người Côn nô đó sinh ra, xếp hàng thứ hai, là nhị ca của Tiểu Cửu Nương.

Theo lý mà nói, một người làm quan cả họ được nhờ.  Chu gia có một nhân vật anh hùng tiền đồ như Chu Gia Hành, nam thì được phong hầu bái tướng, nữ quyến được ban cáo mệnh, đáng lẽ cả nhà phải được thơm lây mới đúng.

Nhưng Tiểu Cửu Nương lại không có phúc khí tốt đẹp đó.

Nàng từ nhỏ đã là mỹ nhân nổi tiếng Giang Lăng, tuổi càng lớn, danh tiếng khuynh thành tuyệt sắc càng truyền khắp Trung Nguyên.

Các bá chủ cát cứ một phương đều thèm muốn mỹ mạo của nàng, phát binh đến cướp.

Vì gom góp thêm nhiều lương thảo,  Chu gia gả nàng cho Thái thú Ngạc Châu —— một lão già hơn năm mươi tuổi. Nàng ở Ngạc Châu hai năm, sống không bằng chết.

Sau đó thái thú bị giết, nàng bị thuộc hạ của ông ta dâng lên làm lễ vật cho thủ lĩnh nghĩa quân, trở thành tân sủng của thủ lĩnh nghĩa quân.

Người nhà Chu gia lấy danh nghĩa huynh trưởng nhà mẹ đẻ của nàng, phát binh giết chết thủ lĩnh nghĩa quân, đoạt nàng về Giang Lăng, nhân cơ hội mở rộng thế lực.

Tiểu Cửu Nương tưởng rằng về đến quê nhà có thể kết liễu tấm thân tàn này, nào ngờ chưa đầy một tháng sau, nàng lại bị người  Chu gia đưa đến đất Thục, trở thành hậu phi của Thục đế vừa mới xưng đế không lâu.

Cứ như vậy, nàng một nữ tử yếu đuối tay trói gà không chặt, giữa thời loạn thế chia cắt, lưu lạc qua tay mấy vị bá chủ, như bèo dạt mây trôi.

Chu gia lần lượt “bất đắc dĩ” đưa nàng lên giường của các bá chủ khác, rồi lại lần lượt phái binh đoạt nàng về Giang Châu, thuận tiện diệt luôn những bá chủ thèm muốn sắc đẹp của nàng.

Trong lúc đó, Chu Gia Hành được Chu Thứ sử coi trọng, dẫn binh nam chinh bắc chiến, mở rộng bờ cõi, thu phục đất đai đã mất, thống nhất Trung Nguyên.

Từng bá chủ một thời phong quang vô hạn lần lượt bỏ mạng dưới gót sắt của quân đội Chu gia, còn Tiểu Cửu Nương lại trở thành họa thuỷ nổi danh thiên hạ.

Sau này, ngay vào đêm Chu Gia Hành dẫn binh công phá Khai Phong phủ, sắp hoàn toàn thống nhất phương bắc, Tiểu Cửu Nương bị loạn quân truy đuổi đã nhảy xuống từ tường thành, kết thúc cuộc đời đầy sóng gió của mình.

Đệ nhất mỹ nhân Trung Nguyên, đã dùng cả cuộc đời ngắn ngủi mặc người sắp đặt của mình, giúp gia tộc thành tựu bá nghiệp khai quốc rực rỡ ngàn đời.

Thế nhưng, thân là muội muội của hoàng đế khai quốc, nàng lại không có tư cách hưởng thụ vinh hoa phú quý, chỉ lưu lại trong truyền thuyết dân gian tiếng xấu lẳng lơ ong bướm và hồng nhan họa thuỷ.

Một nữ tử đáng thương cơ khổ như vậy, sau khi chết lại không hề có chút oán hận hay lệ khí nào, chỉ hy vọng bá tánh thiên hạ có thể sớm ngày được sống những ngày yên ổn, không đến nỗi phải chịu hết khổ sở trong loạn thế như nàng.

...

Cửu Ninh có được một phần ký ức của Tiểu Cửu Nương, tuy nói người ép Tiểu Cửu Nương gả chồng là cha ruột nàng Chu Bách Dược, không liên quan gì đến Chu Gia Hành, nhưng Cửu Ninh cảm thấy Chu Gia Hành chắc chắn là biết ơn.

Mẹ đẻ của hắn bị mẹ của Tiểu Cửu Nương là Thôi thị đuổi ra khỏi phủ, hắn nhất định hận nàng đến tận xương tuỷ, tự nhiên sẽ không cứu nàng.

Hai người huynh trưởng Đại Lang và Tam Lang là do vợ cả của Chu Bách Dược sinh ra, khác mẹ với nàng. Đại Lang xưa nay nhìn nàng không vừa mắt, Tam Lang đối xử với nàng rất tốt, nhưng chỉ là một thư sinh văn nhược, không cứu được nàng.

Những người khác không thân chẳng quen, càng sẽ không đoái hoài đến nàng.

Gió từ rèm châu nửa cuốn thổi vào hành lang, làn khói lượn lờ mờ mịt bị thổi tan.

Nhớ tới cuộc đời sóng gió của Tiểu Cửu Nương, Cửu Ninh không khỏi rùng mình.

Nàng tự nhận mình không có được sự 'trí tuệ' như Tiểu Cửu Nương, bảo nàng tình nguyện bị gia tộc coi như công cụ đưa tới đẩy đi, nàng không làm được.

Nhiệm vụ lần này còn mệt hơn cả đóng vai ác.

Không chỉ phải giữ mạng Chu Gia Hành, đề phòng Cao Giáng Tiên, mà còn phải giãy giụa cầu sinh giữa loạn thế.

Hệ thống chết tiệt còn không ngừng nhắc nhở nàng không được làm chuyện ác, phải hành thiện tích đức.

Mà nàng chỉ là một tiểu nương tử chẳng biết gì cả, ngay cả tự bảo vệ mình cũng không làm được, chỉ có thể dựa vào sự che chở của gia tộc.

Cửu Ninh có chút muốn khóc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play