­ ­ ­ ­ ­ ­ ­­
“Thì ra là ngươi gạt cha của mình.” Phương Nguyên nhếch miệng.
Tộc trưởng Trần gia tiếp tục: “Tương tự, ta cũng không hối hận vì kết quả của ta hiện tại. Ta cũng bị trừng phạt đúng tội. Ta giết nhiều người vô tội như thế, trên tay dính đầy máu tươi Nhiếp gia. Ta đáng chết!”
“Ha ha ha.” Tộc trưởng Trần gia cười thảm: “Đan gia trăm phương nghìn kế muốn bức ta giao ra cổ Chính Nghĩa, nhưng bọn họ có xứng đáng không? Âm thanh gào thét, âm thanh quật roi, âm thanh bàn ủi ịn vào da thịt của ta, ta nghe thấy hết, và đó cũng là tiếng kêu rên và lên án của toàn tộc Nhiếp gia.”
“Ta nguyện ý để bọn họ đánh ta nhiều hơn một chút, để cho ta đau đớn nhiều hơn một chút. Nhưng những thứ đó đều không thể hoàn lại tội của ta, không thể bù đắp lỗi lầm của ta. Ta đáng chết, vậy thì hãy để ta chết. Đây là ta nên chết.”
“A!”
Tộc trưởng Trần gia a một tiếng rồi ngẹo đầu, chết liền lập tức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play