Gà hầm nấm mà thẩm Lan nấu quả thật là món ăn thần tiên.
Một thố lớn màu vàng óng, điểm xuyết hành dại xanh biếc, vừa bưng lên là hương thơm ngào ngạt lan tỏa. Quán Quán và Đậu Miêu lập tức giành lấy đũa, mắt sáng lấp lánh: “Oa!”
Mẹ Đậu Miêu bật cười: “Hai cậu bé con thèm chảy nước miếng luôn rồi kìa.”
Gà trống non mềm được hầm kỹ trong nồi sắt lớn, từng thớ thịt vàng óng thấm đẫm nước dùng, mềm đến mức chỉ cần gắp nhẹ là tan ra. Nấm lại là loại tươi thẩm Lan hái trên núi, đen nhánh, mũ dày, khi xé ra ngấm đều nước gà đậm đà, ăn vào thơm ngọt khó cưỡng. Càng đừng nói đến món miến địa đậu mà Quán Quán ngày đêm nhung nhớ, sợi miến óng ánh, trong suốt, thấm đẫm canh gà và hương nấm, chỉ cần một đũa đưa vào bát cơm là có thể ăn liền ba bát.
Cả hai nhà đều ăn đến vui vẻ rạng rỡ. Ngay cả đồ tể Mã vốn kiệm lời, hôm nay cũng rót một chén nhỏ cao lương – loại rượu mà ngày thường hắn tiếc không nỡ uống – nhấp nhẹ một ngụm, coi như chúc tết sớm.
Thẩm Lan và mẹ Đậu Miêu còn chuẩn bị thêm vài món chay xào, trên bàn bày sẵn ba chiếc bánh chưng kê gạo nhồi táo đỏ ngon lành. Mẹ Đậu Miêu gắp cho Quán Quán hai chiếc đùi gà, lại gắp cánh gà cho Ngụy Thừa và Đậu Miêu: “Hôm nay coi như đón tết, ăn nhiều một chút nha.”
Bà nhìn sang Quán Quán, cười nói: “Tụi ta nhờ phúc Quán Quán mới được ăn ngon thế này, đúng không nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play