Ngụy Thừa từ tiêu cục phương Nam trở về, vừa đến đầu đường đã gặp cảnh chợ bán thực phẩm đang rộn ràng. Hắn nhảy xuống xe lừa, một người đàn ông trung niên mặc quan phục đi tới hỏi han mấy câu rồi giúp hắn dắt xe vào bãi, lại đưa cho hắn một khối mộc bài, làm việc theo đúng quy trình mà nói:
“Chờ lát nữa, cứ dựa vào mộc bài này đến nhận lại xe.”
Ngụy Thừa nhận lấy bài, gật đầu cảm tạ rồi nhanh chóng rảo bước đi về phía trước, đi được một đoạn mới ngoảnh đầu nhìn lại.
Sau lưng lại có một chiếc xe lừa khác chậm rãi kéo theo ít lương thực, người đánh xe là một lão ông tóc bạc trắng. Người đàn ông trung niên kia vẫn nhiệt tình chạy tới, giúp đỡ khuân vác bao tải.
Xem ra huyện lệnh Tôn lại phái người xử lý chuyện các lều tạm ở chợ thực phẩm.
Vài ngày trước, sư huynh Tôn Lãm còn đưa cho hắn hai quyển sách chép tay kinh nghĩa của đại nho, hai quyển thơ văn, một cây bút lông làm từ đuôi chồn đen lấy ở rừng Lĩnh Khâu, cùng một nghiên mực chất lượng không tệ. Nói là huyện lệnh Tôn vốn muốn mời hắn đến nhà đàm đạo, nhưng gần đây bận rộn công vụ, đành dặn hắn tranh thủ đọc kỹ những văn chương ấy, chờ khi rảnh sẽ đích thân khảo sát.
Ngụy Thừa biết rõ, huyện lệnh Tôn ban tặng sách bút là vì chuyện hắn từng vạch trần cha con nhà họ Tống. Hắn chẳng thấy mình có công lao gì lớn, chuyện như giấy không bọc nổi lửa, sớm muộn cũng sẽ bị phát hiện. Nhưng nhìn những sách vở ấy toàn là bản chép tay của danh nho, hiếm có ở trấn Phượng Dương, lại nghe sư huynh Tôn Lãm nói: “Trưởng giả tặng, không nên từ chối”, hắn cũng chỉ đành nhận lấy, nói lời cảm tạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play