Bên trong ba đại thánh địa của Kiếm Tông, có bia kiếm để ngộ kiếm đạo, có Tàng Kiếm Các chứa kiếm ý. Nhưng nơi mà trong lòng các đệ tử tôn kính nhất, lại là Kiếm Trủng.
Chỉ có những bậc đại năng về kiếm đạo mới có tư cách lưu lại kiếm ý trong Kiếm Các, thế nhưng bất kể đệ tử Kiếm Tông khi sắp hết tuổi thọ thân vùi nơi khác, linh kiếm của họ đều sẽ quay về Kiếm Trủng.
Những thanh linh kiếm này, hoặc nổi danh, hoặc vô danh, nhưng đều mang theo kiếm ý của chủ cũ mà trở về. Năm tháng trôi qua, Kiếm Trủng đã trở thành một nơi trải rộng linh kiếm, đồng thời cũng là thánh địa và cấm địa ngập tràn kiếm ý sắc bén.
Mỗi lần lấy kiếm từ Kiếm Trủng, tông môn đều phải dùng thủ đoạn đặc biệt để áp chế kiếm ý bên trong thì những đệ tử mới nhập môn mới có thể thành công lấy được kiếm.
Sở dĩ phải làm vậy là vì Kiếm Tông khác với các môn phái khác, một khi đệ tử lựa chọn bản mệnh kiếm thì sẽ gắn bó với nó cả đời. Trước khi Trúc Cơ mà chọn được bản mệnh kiếm, thì đến lúc Trúc Cơ, linh kiếm vẫn có thể cùng đột phá. Cho nên, với đệ tử Kiếm Tông, chọn được kiếm của mình càng sớm càng tốt.
Khi các đệ tử chọn kiếm, linh kiếm đồng thời cũng chọn chủ. Trong Kiếm Tông, phần lớn đều tin vào câu “Thiên đạo tự nhiên, kiếm đạo thiên định” — tức là đạo trời vốn thuận theo tự nhiên, còn kiếm đạo của mỗi người cũng là trời sinh đã định. Vì vậy, việc có từng luyện kiếm pháp trước khi chọn kiếm hay không, thật ra không ảnh hưởng nhiều đến mức độ phù hợp giữa người và kiếm.
Dĩ nhiên, cũng không hiếm trường hợp có người tay không trở về từ Kiếm Trủng. Với những đệ tử như vậy, Kiếm Tông sẽ không cho cơ hội thứ hai. Bởi sự hòa hợp giữa người và kiếm vốn là một loại duyên phận — một lần không thành, tức là không có duyên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT