Lạc Thạch Chân kinh hoảng cúi đầu nhìn hắn:
“Cậu sao có thể mắng tôi chứ?”
Cậu chỉ đang muốn giúp hắn thôi mà.
Vinh Niệm quát lên:
“Tôi dựa vào đâu mà không thể mắng cậu! Thả tôi xuống ngay!”
Lạc Thạch Chân hơi bối rối, mang theo chút thiện ý lại bị mắng, trong lòng bỗng thấy tủi thân:
“Cậu chẳng phải không thể cử động sao? Tôi mà thả cậu xuống thì cậu sẽ té mất. Với lại… cậu không thể mắng tôi, như vậy là rất bất lịch sự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT