Người đó vừa nãy, thế mà ngay từ đầu đã bị phân vào Ngọc Hành.
Hơi thở xa lạ. Ba chữ này, chẳng lẽ không phải thầy cô trong trường viết, mà là chính tay Lạc Thạch Chân viết ra sao?
Vinh Niệm đảo mắt nhìn quanh, xác nhận không ai ở gần, liền bước lên một bước, cúi đầu sát lại, khe khẽ ngửi lấy — cậu đang cố phân biệt xem, có phải là mùi của Lạc Thạch Chân hay không.
—— “cạch.”
Cửa mở. Đứng trước cửa là một người có dáng vẻ cao ráo, khí chất trầm tĩnh, nhã nhặn, khiến ai nhìn qua một cái cũng nghĩ đây là kiểu thiếu gia nhà giàu, học sinh ngoan ngoãn chuẩn mực.
Hắn có gương mặt tuấn tú, ăn mặc chỉnh tề không chút qua loa, quần áo may đo vừa vặn, vừa nhìn đã biết là hàng đặt riêng. Trên cổ tay hắn còn đeo một chiếc đồng hồ đơn giản mà đắt đỏ.
Vừa vào cửa, liền trông thấy bạn cùng phòng trông như kẻ biến thái, đang… đang cúi đầu hít ngửi phần đầu giường vốn của người ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT