Dù vậy, cậu vẫn cảm thấy có chút khó khăn và vất vả khi cố gắng nhận thức mọi chuyện.
Trong lúc đợi đèn giao thông, cậu nhỏ giọng hỏi Trần Hòa Yến:
“Lão sư, nếu như em không phải thức tỉnh giả, có phải em sẽ phải tự mình mua vé xe không?”
Trần Hòa Yến bị câu hỏi của cậu nhóc này làm cho bật cười: “Yên tâm đi, với phản ứng lớn như vậy, em chắc chắn là thức tỉnh giả rồi.”
Lạc Thạch Chân vẫn cảm thấy lo lắng: “Nhưng nếu em không phải, em thấy Sở Tiêu và Tần Nhất Niệm bọn họ đều có thể dùng băng hay lửa, còn em chẳng có gì cả.”
Cậu còn thử đứng trước gương trong phòng vệ sinh, há miệng thở dốc, nhưng chẳng thể nào phun ra thứ gì cả.
Trần Hòa Yến vỗ nhẹ lên đầu cậu , nói nhẹ nhàng: “Thức tỉnh giả lúc đầu đều rất khó kiểm soát năng lực của mình, hai người họ ban đầu cũng vậy. Nếu em lo lắng về việc này, lão sư đảm bảo với em , dù em không phải thức tỉnh giả, tôi vẫn sẽ trả tiền vé xe cho em, còn có thể giúp em xin nghỉ mấy ngày nữa.”
Lạc Thạch Chân cảm thấy yên tâm hơn, nhưng lại hơi ngại khi phải nhận sự giúp đỡ của Trần lão sư, nhỏ giọng nói:
“Xin nghỉ thì không cần đâu, cũng không cần lộ phí, chỉ cần mua giúp em một vé xe về là được, đến nhà ga em có thể tự đi xe công cộng về trường.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT