Trần Chiêu nghĩ lại phạm vi quản lý của Huyền Môn, hình như không dính dáng gì đến mảng âm hôn này. Hơn nữa, nếu anh ta có thể giúp Vu Hằng làm được cái giấy chứng nhận đó, anh ta còn nghèo đến mức này sao?
Cho anh ta 5000 tệ anh ta cũng không làm nổi… Anh ta có thể cân nhắc việc mạo hiểm làm cho Vu Hằng một cái giấy giả.
Vu Hằng xem vẻ mặt của Trần Chiêu là biết mình nghĩ nhiều rồi. Huyền Môn không quản âm hôn, địa phủ cũng không cung cấp dịch vụ khám sức khỏe tiền hôn nhân cho việc kết âm hôn. Quả nhiên thời buổi này biên chế không dễ kiếm.
Trần Chiêu không muốn bỏ lỡ một con cá lớn như vậy, ngón cái và ngón trỏ hưng phấn xoa xoa vào nhau, ám chỉ: “Nhưng tôi có thể giúp cậu thử xin một cái giấy chứng nhận Đạo Y của Huyền Môn, chẳng qua cần một chút cái này.”
Giấy chứng nhận thiếu hai chữ “thực tập”, đi đến các bệnh viện lớn hạng A trên cả nước, viện trưởng cũng phải công nhận, xem như rất có mặt mũi.
Nhưng cái giấy chứng nhận này cũng cực kỳ khó thi, ngoài việc phải có người giới thiệu đề cử lên Huyền Môn, còn phải tham gia đủ các loại sát hạch.
Vu Hằng chẳng thèm, miễn phí thì đưa, mất tiền thì thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT