Tiệc tối khai màn
Ninh Tiêu đang đan tay, nhíu mày, nét mặt nghiêm túc ngồi trên bồn cầu.
Cậu không đi vệ sinh mà là đang suy nghĩ về những vấn đề quan trọng trong đời. Đây là thói quen từ nhỏ của cậu, lúc trước Ninh Tiêu ở trong một khu chung cư cũ, nhà vệ sinh cực kỳ nhỏ hẹp, nhưng Ninh Tiêu nhỏ luôn thích trốn vào để suy nghĩ vài vấn đề, ví dụ như: Tại sao con người không có đuôi nhưng có xương cùng? Tại sao gà có cánh nhưng không biết bay? Tại sao lần nào cố hỏi ba mẹ mình đến từ đâu đều bị đánh? Tại sao người lớn thích tự cho mình là thông minh rồi nói dối, sao họ ngốc thế?
Trước khi đi nhà trẻ, phần lớn thời gian của Ninh Tiêu là trốn trong nhà vệ sinh. Ba Ninh và mẹ Ninh chưa bao giờ phải lo con mình chạy lung tung, bọn họ chỉ lo con mình bị tự kỷ.
Tình trạng này kéo dài mãi cho đến khi Ninh Tiêu đến trường mới có chuyển biến tốt hơn, sau khi cái mùi đặc biệt trong WC trường học để lại một bóng ma tâm lý cho Ninh Tiêu thời nhỏ, cậu giảm bớt thời gian chui vào WC suy ngẫm về cuộc đời. Nhưng mà cho dù là bây giờ thì thỉnh thoảng cậu vẫn lơ đãng giữ thói quen này — nhất là khi gặp phải vấn đề khó giải quyết.
Sáng nay, Ninh Tiêu đã ngồi trong nhà vệ sinh hơn nửa tiếng rồi. Từ đầu đến cuối vẫn nhíu mày nghĩ đến một vấn đề, nếu không giải quyết được thì cậu đừng mong có giấc ngủ ngon.
Ninh Tiêu đang nghĩ, dưới một tình huống như thế nào thì hiện thực và tiểu thuyết sẽ xuất hiện sự trùng hợp giống nhau như đúc? Tỷ lệ này lớn bao nhiêu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT