Má nghiêng nghiêng, nét mặt an tĩnh mà ngoan hiền.
Bầy mèo hoang ngước nhìn gương mặt bé mèo nhỏ, quẩn quanh dưới chân Tô Đề vài vòng, như thể xác nhận con người này cũng chỉ đến giành ăn với tụi nó thôi, sẽ chẳng chia phần đâu. Thế là từng bước mèo nhỏ rời đi, tiếp tục đi tìm Kỳ Chu Miện.
Kỳ Chu Miện ném miếng xúc xích cuối cùng trong tay đi, gương mặt hơi trầm lại.
Kỳ Chu Miện kéo khóa balô lên, chuyến xe cuối cùng của bến xe đã ngừng hoạt động. Khi hắn lái xe tới bệnh viện, y tá đã bàn giao xong ca tối.
Cụ bà ở giường bên vừa thấy hắn đã lập tức càm ràm:
“Hôm nay sao đến muộn vậy hả, lão gia tối nay còn chưa được ăn gì, giờ ngủ rồi. Con có biết không, người bị viêm đường tiết niệu không thể nhịn đói đâu.”
Bệnh nhân bị viêm tiết niệu vốn đã phải giữ cho thận không bị quá tải, nếu không ăn đúng bữa thì càng nguy hiểm. Hôm nay Kỳ Chu Miện không kịp đưa bữa tối, e là thân thể của Kỳ Lập Lý cũng khó lòng chịu đựng.
Kỳ Chu Miện lướt qua ánh nhìn đầy khắt khe và trách móc của cụ bà, kéo rèm bước vào bên trong.
Dù cụ bà cố tình hạ thấp giọng, nhưng Kỳ Lập Lý vẫn bị đánh thức.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play