Không rõ bệnh viện xảy ra chuyện gì, hai cảnh sát trông chừng hắn bỗng rời khỏi phòng bệnh, bước chân vội vã như có chuyện gấp.
Nguyễn Diệc Thư thừa cơ chạy ra ngoài. Hắn không ngờ, cơn hỗn loạn trong bệnh viện lại do hai người đàn ông kia cố tình tạo ra — tất cả chỉ để che mắt cảnh sát, tiện bề giết hắn.
Cuối cùng, thể lực cạn kiệt, hắn ngã gục trên mặt đất.
Nguyễn Diệc Thư nhìn hai kẻ lạ mặt với ánh mắt sợ hãi. Bọn họ từng bước tiến lại gần, lưỡi dao loang loáng ánh lạnh khiến hắn hoảng hốt tột độ, đến mức cơn đau nhức nơi bụng dưới cũng không còn cảm giác.
“Đừng, đừng giết tôi…” Nguyễn Diệc Thư cố gắng giữ bình tĩnh: “Tôi có tiền. Tôi là thiếu gia nhà họ Nguyễn, tôi có rất nhiều, rất nhiều tiền…”
Giọng nói của một trong hai kẻ ấy vang lên, lạnh lẽo không mang theo chút tình người: “Người chúng tôi muốn giết, chính là thiếu gia nhà họ Nguyễn.”
Nguyễn Diệc Thư chết lặng. Hắn xuyên sách chẳng phải là để tận hưởng cuộc sống tươi đẹp trong truyện sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play