Cho nên Tô Đề thường ngày rất hiếm khi để lộ cảm xúc rõ ràng.
Cậu ít khi cười, càng hiếm thấy vui vẻ. Ngược lại, người khác cũng rất ít khi bắt gặp dáng vẻ không hài lòng của cậu, thế nên những biến đổi cảm xúc nhỏ bé, tinh tế đến mức khó nhận ra ấy, thường bị người ta bỏ qua.
Mạnh Lan Trạo biết. Cho nên hắn luôn là người đầu tiên nhận ra khi trạng thái của Tô Đề có gì đó không ổn.
“Tô Đề, trò chuyện với tôi một chút được không?” Hắn không nắm lấy tay Tô Đề khi cậu vươn ra, chỉ hơi cúi người xuống, mái tóc dài rủ xuống bên người, giọng đùa nhẹ nhàng như mèo nhỏ: “Hoặc là… em muốn chạm thử tóc tôi một chút?”
Tô Đề đã nghĩ đến mái tóc của Mạnh Lan Trạo từ rất lâu rồi.
Cậu là người lễ phép, hiểu rõ mình không nên tùy tiện chạm vào người khác, nên vẫn luôn cố giữ khoảng cách, chưa từng sờ thử.
Hơn nữa, Tô Đề nhẹ giọng nói: “Anh có bệnh sạch sẽ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT