Tô Đề ôm gói mì ăn liền được cậu quản lý cẩn thận trong lòng, yên lặng chọn từng sợi bằng nĩa rồi ăn chậm rãi. Cậu ngồi đó, lặng lẽ như đang hòa tan mình vào bộ phim điện ảnh chiếu lậu tìm được trên một trang web mờ ám.
"Ngật ca, hôm nay anh cứ nhìn chằm chằm Tô Đề làm gì vậy?" Một đàn em tiến đến bên cạnh Tề Ngật, ân cần hỏi nhỏ, "Có phải thằng nhóc đó lại gây chuyện gì không? Muốn em xử cho một trận không?"
Tề Ngật giật mình, lúc này mới nhận ra mình đang thất thần. Hắn vội thu ánh mắt lại, tiện tay tát tên đàn em một cái rồi quát: "Đánh cái gì mà đánh? Tao đánh chúng mày còn chưa đủ chắc?"
Đàn em gãi đầu xấu hổ, ôm lấy cái ót vừa bị tét. Ai cũng biết hồi trước lúc mới thu phục bọn họ, Tề Ngật đánh không chừa một ai. Sau này theo hắn lăn lộn, tuy không ra gì nhưng cũng sống được yên ổn qua ngày.
Họ học hành chẳng tới đâu, nhà thì chẳng có nổi một mái ấm nguyên vẹn, đến bữa cơm còn không chắc được ăn no. Tề Ngật kéo từng người về, mỗi kẻ một kiểu, sống thế nào chưa cần nhắc đến, chí ít còn hơn ngày trước chẳng thấy nổi một tia hy vọng.
Trong đám cũng có kẻ như Liêu Nghị Bằng, sống không mục tiêu, nhưng vẫn thật lòng đi theo Tề Ngật.
Điều kiện duy nhất khi gia nhập — cấm gây nội chiến.
"Ngật ca." Đàn em thấy hắn nổi nóng, vội lảng sang chuyện khác, đưa điện thoại của hắn đặt lên bàn, "Cậu Nguyễn lại gọi."
Giữa chân mày Tề Ngật lộ rõ vẻ bực bội. Trước kia hắn nhận tiền làm việc cho Nguyễn Diệc Thư, bất kể là chuyện xấu xa gì, đối phương đều trả đủ, chuyển khoản rành mạch. Không có gì là không làm được.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT