Sau buổi thiết triều, Giang Linh Du đi trước mấy bước, đứng chờ bên ngoài đại điện, chờ Đường Húc Dao.
“Đường Húc Dao,” y khẽ gọi hắn, “Vừa rồi… ngươi lại đứng ra bênh vực ta sao?”
Đường Húc Dao trầm ngâm giây lát, rồi nhìn Giang Linh Du, nói hết những điều vừa suy nghĩ trong lòng: “Lúc trước thượng triều, quả là ta lỡ lời. Ta không nên nói ngươi như vậy… Bởi khi ấy ta chưa biết là ý chỉ của bệ hạ…”
“Ngươi không cần xin lỗi với ta,” Giang Linh Du mỉm cười, ngắt lời hắn, “Ta chưa từng bận tâm người khác nói ta ra sao.”
Hai người vừa đi vừa chuyện trò lác đác, câu được câu chăng.
Từ đó về sau, tuy giữa Giang Linh Du và Đường Húc Dao chưa thể nói là xóa bỏ hiềm khích, song chi ít cũng có thể bình thản mà đối thoại cùng nhau.
"Ta không ngờ Hoàng thượng lại có tâm tư như vậy."
Đường Húc Dao nói thật: "Trước đây là ta hiểu lầm ngươi, xin lỗi."
Giang Linh Du thấy hắn dám thẳng thắn nhận lỗi, chỉ riêng điểm ấy cũng đã hơn khối kẻ rồi. Có điều hôm trước hắn làm mình bực đến mức đau bụng cả buổi trưa, chuyện này đâu thể cho qua dễ dàng như vậy.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play