Trên sàn đấu vẫn còn người đang thi đấu, Bùi Tẫn vừa bước vào khán phòng, hơi khom người xuống một chút, như thể cố ý tránh ánh nhìn của người khác.
Nhưng thực tế thì... cậu có cúi đến cắm mặt vào đất cũng vô ích, vì ánh mắt của tất cả mọi người đều đã dán chặt lên người cậu từ lâu.
Cậu còn rất có tâm, tiện tay rút gọn thanh đao mang theo, tránh va chạm vào người khác trong khán phòng. Nhưng cậu vừa đi qua, người ta đã sớm co chân lại, nhường đường rộng thênh thang như đại lộ cho cậu bước qua.
Chẳng mấy chốc, Bùi Tẫn đã tới chỗ Diệp Vô Viên, ngồi xuống bên cạnh cô.
Ghế ngoài rìa vốn chật, đặc biệt là khoảng cách giữa các hàng ghế khá hẹp, Diệp Vô Viên lại có đôi chân dài miên man cứ thế vắt ra giữa lối đi, nhìn thì có vẻ hơi vướng víu, nhưng rõ ràng không ảnh hưởng gì đến cái dáng vẻ nhàn nhã, lười biếng đặc trưng của cô cả.
Diệp Vô Viên sớm đã phát hiện ánh mắt của Bùi Tẫn. Cô chẳng buồn để tâm, cứ để cậu nhìn, rồi đưa tay kéo bàn tay cậu đang đặt bên cạnh lại, nắm lấy.
Bàn tay vốn trắng trẻo của Bùi Tẫn, giờ đã có một vết đỏ nổi bật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT