Đương nhiên cũng vì chuyện này mà tình bạn của họ không phải ai cũng có thể sánh bằng.
Ôn Lâm nói: “Hiện tại tình hình quân sự tạm thời không căng thẳng lắm, tôi sẽ đi tìm cậu ấy trước. Cậu đi hỗ trợ tìm Phó Nhượng Vân đi.”
Triệu Phó Hỏa nhíu mày: “Sao lại không phải là tôi đi tìm người? Lần này tôi tham gia chiến đấu bị thương nhưng cũng không nặng như vậy.”
Nhìn Ôn Lâm bây giờ, trên mặt anh ta có vài vết thương do Ma Thực nhân để lại, đến giờ vẫn chưa lành. Khi đi đường, anh ta còn khập khiễng, mức độ nghiêm trọng hơn cả Triệu Phó Hỏa.
Ôn Lâm lấy ra một đóa hoa đào: “Mấy vết thương này không ảnh hưởng gì đến việc tìm người. Hơn nữa, vốn dĩ tôi cũng phải đi tìm người.”
Triệu Phó Hỏa nhìn đóa hoa đào được Ôn Lâm cẩn thận nâng niu trên tay... Càng nhìn càng khó chịu. Rõ ràng ban đầu cậu ta rất lo lắng cho tình trạng của Bùi Tẫn, thế mà bây giờ quay đầu lại, phát hiện ra hai người bạn thân của mình đều đã tìm được nửa kia?
Đừng nói là không có khả năng, nhìn đóa hoa đào mềm mại kia xem. Dù không biết nó từ đâu ra, nhưng nếu đã có thuộc tính dễ thương đến vậy và còn được bảo vệ kỹ càng như thế, thì chắc chắn là có chuyện gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT