Triệu Phó Hỏa vẫn đang ngẩn người, quang não của cậu ta không ngừng reo vang.
“Thấy chưa, có thấy không?”
“Sao lại không phản ứng gì hết… Chẳng lẽ quang não cũng bị nhiễu sóng hoặc tín hiệu kém à?”
“Không đúng, bây giờ đâu phải thời một ngàn năm trước, làm gì còn chuyện nhiễu sóng. Cậu tìm được người chưa?”
“Theo nguyên tắc thì bên đó không có chút động tĩnh nào, chắc chắn là ngụy trang rồi. Cậu chú ý mấy thứ đó đi, nhìn có vẻ bình thường nhưng thực ra là những thứ vừa liếc mắt một cái là nhận ra, chỉ là không nhớ rõ mặt… Cậu có đang nghe không đấy hả?”
Triệu Phó Hỏa vẫn đang nghe, chỉ là dù cho lúc này Ôn Lâm nói nhanh hơn hẳn bình thường, âm lượng cũng lớn hơn nhiều, cứ như đang nã pháo vào tai cậu ta, nhưng cũng không đủ để đánh thức Triệu Phó Hỏa đang thất thần đến cực độ.
Trong đầu Triệu Phó Hỏa lúc này chỉ nghĩ: Làm sao để lặng lẽ mà đi qua đây, lại có thể thuận lợi mà không bị chú ý, mà vẫn có thể chạm mặt với bạn tốt?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play