Đối mặt với con người hỏi kiểu vậy, là Ma Thực nhân như Bạch Hi, đương nhiên là...
“Nói đùa thôi, chẳng lẽ còn tưởng là thật à.” Bạch Hi khoanh tay ôm ngực, hơi ngửa đầu, liếc mắt nhìn cô bằng khóe mắt, “Một người phàm tục như cô, đùa một chút cũng chịu không nổi à?”
Phó Nhượng Vân gật đầu, trông có vẻ hơi tủi thân: “Ra là đùa sao? Tôi còn tưởng mình thật sự lọt vào mắt anh rồi chứ.”
Ma Thực nhân không giống Dị Thực, không có khả năng cảm nhận cảm xúc người khác, chỉ có thể tự mình phân biệt.
Nhìn vẻ mặt cô như kiểu đang đau lòng thật ấy, nhưng anh còn nhớ rất rõ, bọn họ — một Ma Thực, một nhân loại, rõ là cái cô này đang nói dối!
Ma Thực nhân nói: “Đúng rồi, chỉ là đùa thôi. Được rồi, cô có thể rời khỏi chỗ này rồi đó.”
Phó Nhượng Vân lại ngồi trở về đúng cái ghế cô vừa ngồi ban nãy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play