Ánh mắt Diệp Vô Viên vẫn luôn dừng lại trên người Bùi Tẫn, chờ hắn nói cho nàng nghe ý nghĩa tên “Tẫn” của mình.
Với hệ thống chữ viết của loài người, thật ra Diệp Vô Viên cũng giống như các Dị Thực khác — không hiểu rõ. Cùng lắm chỉ là khi được đặt tên thì có tìm hiểu đôi chút về ý nghĩa cái tên mà thôi.
Vì vậy khi Bùi Tẫn giải thích chữ đầu tiên là “phi y Bùi”, nàng thật sự cũng không hình dung ra nó trông như thế nào. Chỉ đơn giản là lắng nghe.
Nhưng lúc này, Bùi Tẫn đã nhìn về phía trước, dừng lại, không nói tiếp nữa.
Diệp Vô Viên lúc này mới quay đầu theo ánh mắt của hắn, cùng nhìn về phía đó.
Những ngày qua, nàng không rõ mình mọc thêm bao nhiêu dây đằng và lá cây, cũng không biết từ lúc nào chúng bắt đầu bị đốt cháy. Nhưng ngay khi vừa bế Bùi Tẫn lên, nàng đã cảm nhận được điều bất thường ở khu vực đó. Vì vậy lúc này, nàng không hề tỏ ra ngạc nhiên.
Thế nên sau khi liếc nhìn qua, nàng chủ yếu chuyển mắt nhìn xa hơn.
Từng mảng tro tàn lớn, dính đầy nước mưa chưa khô, trông vừa lầy lội vừa lạnh lẽo, tràn ngập hơi thở tử vong.
Diệp Vô Viên khẽ nói:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play