Các thượng tướng thường có sĩ quan tháp tùng, đặc biệt là ở nơi công cộng, và lần này cũng không ngoại lệ. Lục Thính Hàn có hai sĩ quan đi cùng, đều có thể xem là khán giả do Thời Uyên lôi kéo đến, khiến “doanh số” tăng gấp ba.
Lúc này vẫn chưa đến giờ diễn, cửa nhà hát vắng tanh. Thời Uyên đi dạo một vòng, dẫn Lục Thính Hàn tìm đến Tần Lạc Lạc.
Tần Lạc Lạc đang ở hành lang ngoài kho tạp vụ vật lộn với một cây lau nhà. Cây lau nhà mới mua ba ngày, chất lượng kém đến mức đầu lau đã “hói”, thân giữa còn gần như gãy đôi. Cô xách nó lên, nhíu mày chán ghét tìm kiếm logo nhà sản xuất.
Thời Uyên gọi: “Cô Tần.”
Tần Lạc Lạc không ngẩng đầu: “Mau gọi Hạ Phảng đến đây, đây là việc vặt của cậu ta, tôi không làm thay đâu.”
“Tôi dẫn khán giả đến rồi.” Thời Uyên nói.
“Sớm thế à? Lên tầng hai tìm Hạ Phảng đi, bảo cậu ta ghi lại thông tin.” Tần Lạc Lạc quay đầu nở nụ cười nghề nghiệp tiêu chuẩn,
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT