Yến Lăng Vân cúi đầu, nhìn thiếu niên đã nhanh chóng co quắp lại như một con tôm nhỏ.
Mắt Mạc Dạng rưng rưng, nước mắt sắp trào ra, chỉ biết nắm chặt lấy tay áo hắn, như bám lấy chút bình yên cuối cùng.
Cuối cùng, Yến Lăng Vân thở ra một hơi thật khẽ, tùy tay điểm vài đại huyệt trên người Mạc Dạng, giúp cậu giảm bớt phần nào cơn khó chịu. Sau đó, hắn triệu kiếm, để nó bay ngang phía trước, mang người đạp gió mà đi.
...
Nếu muốn ăn đồ ăn bình thường mà không để sinh ra “ô vật” – tức thứ tạp chất khó chịu trong cơ thể – thì ngoài việc tự mình tích cốc, còn có thể uống thêm Hóa Thực Đan.
Có điều, Yến Lăng Vân không có thứ đó trên người, cũng chẳng định xuống đan phòng xin, mà Mạc Dạng lại không đợi được.
Hắn dùng lệnh bài mở ra một kết giới nhỏ bên trong linh thuyền, rồi mang theo Mạc Dạng rời thuyền, đáp xuống một mảnh rừng vắng. Mạc Dạng không chịu nổi cảm giác rơi thẳng từ trên cao xuống, cậu nhắm mắt, sắc mặt trắng bệch, tay càng siết chặt lấy tay áo Yến Lăng Vân. Đến lúc chân chạm đất, cả người đã mềm nhũn.
Yến Lăng Vân rút lại tay áo của mình, nhàn nhạt nói:
“Ngươi đi giải quyết đi, nhanh lên.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT