Ngươi là một ám vệ, ngươi đã hôn Giáo chủ.

*

Ngươi và Giáo chủ cùng nhảy xuống vách núi. 

Ngươi đã tỏ tình với Giáo chủ. 

Ngươi còn hôn Giáo chủ nữa.

*

Ngươi đã hôn Giáo chủ.

*

Ngươi đã hôn Giáo chủ.

*

Ngươi đã hôn Giáo chủ.

*

Ngươi đã hôn 

- Uống đi, không được chừa lại giọt nào!

Tiểu thần y xụ mặt, dằn mạnh chén thuốc xuống trước mặt ngươi. 

Ngươi bưng chén thuốc lên, liếc nước thuốc đen hơn bình thường đôi phần. 

Ngươi lại nhìn tiểu thần y. 

- Nhìn cái gì mà nhìn! Uống đi! Dám chừa lại giọt nào thì ngươi uống thêm chén nữa cho ta. 

Ngươi hơi do dự, uống hết chén thuốc đen ngòm kia dưới ánh mắt trợn trừng của tiểu thần y.

*

- Bỏ hơi nhiều Hoàng Liên thì phải? 

Ngươi hỏi. 

- Bỏ nhiều càng tốt! Hạ sốt!

Tiểu thần y lườm ngươi đầy giận dữ. 

Ngươi cúi đầu nhìn xung quanh tìm nước.

*

Ngươi trở về từ chỗ tiểu thần y. 

Dường như tiểu thần y đã sớm đoán được ngươi sẽ tìm nước uống. 

Vì vậy đã thay hết nước trong ấm trà và nước trong lu thành nước ớt. Ngươi nhìn thứ nước kia hồi lâu, cuối cùng vẫn không uống.

*

Ngươi bèn mò vào bếp. 

Thật đấy. 

Ngươi thật sự chỉ muốn lấy ít nước uống thôi. 

Tiểu thần y bỏ Hoàng Liên hơi quá tay, bây giờ miệng ngươi vẫn chưa hết vị đắng. 

Ngươi nhảy vào từ cửa sổ.

*

Suýt nữa ngươi đã ngã xuống cửa sổ.

*

Ngươi nhìn thấy Giáo chủ. 

Giáo chủ ở trong bếp. 

Đang nấu gì đó.

*

Nấu lê chưng đường phèn. 

Ngươi đã ngửi thấy mùi. 

Ngươi thích uống cái này nhất.

*

Lần đầu ngươi thấy Giáo chủ vào bếp. 

Tuy không mấy quen tay, nhưng vẫn nấu ra dáng ra hình. 

Ngươi nhìn nồi lê chưng đường phèn kia. 

Lặng lẽ nuốt nước miếng.

*

Biết đâu Giáo chủ nấu xong sẽ còn dư rất nhiều. 

Ngươi chờ mong nhìn chằm chằm nồi lê chưng đường phèn. 

Giáo chủ nấu xong rồi.

Múc hết ra bát.

Không chừa một giọt.

*

Ngươi nuốt búng máu xuống.

*

Giáo chủ đặt bát nước lên khay, đi ra khỏi bếp.

Ngươi lập tức nhảy xuống, định múc ít nước trong bếp uống.

Ngươi nghe phía sau có tiếng động nhỏ.

*

Ngươi khựng người một chút, lặng lẽ xoay người lại.

Giáo chủ dựa vào khung cửa mỉm cười nhìn ngươi.

Tỳ nữ hay lườm nguýt ngươi cúi đầu bưng bát lê chưng đường phèn.

- Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

- Không trốn nữa à?

Ngươi nhìn Giáo chủ.

Ngươi gật đầu.

- Chậc, đi thôi.

Giáo chủ xoay người, ngươi im lặng đi theo y.

Giáo chủ bỗng dừng lại, bảo tỳ nữ phía sau.

- Đưa khay cho hắn, ngươi lui xuống đi.

Hình như tỳ nữ kia lại lườm nguýt sau lưng ngươi.

Ngươi bưng khay, không nói gì.

*

Sau khi tìm được đường ra từ dưới vực thẳm.

Ngươi và Giáo chủ trở về Ma Giáo.

Nhưng ngươi lại không dám đối mặt với Giáo chủ.

*

Không có nguyên nhân nào khác.

Ngươi nhát gan.

*

Trên đường về, ngươi suy đi nghĩ lại.

Ngươi vẫn cảm thấy Giáo chủ đẹp không giống người phàm.

Ngươi không xứng với y.

*

Suy cho cùng,

Vẫn là ngươi nhát gan.

*

Ngươi ngoan ngoãn đi theo sau Giáo chủ.

Giáo chủ vào thư phòng.

Ngươi đi vào theo.

Sau đó Giáo chủ đóng cửa rồi thuận tiện dồn ngươi vào cửa.

Ngươi bưng khay.

Tốt lắm, không bị đổ.

*

Giáo chủ thấp hơn ngươi đôi chút,

Ngươi cúi đầu nhìn y.

Y không thích ngẩng đầu nhìn ngươi.

- Cao vậy làm gì.

*

Ngươi suy nghĩ.

Ngươi ngồi xuống đôi chút.

Lần này đổi thành Giáo chủ cúi đầu nhìn ngươi.

*

- Nói đi, sao mấy hôm nay lại trốn tránh.

Khuôn mặt Giáo chủ từ từ tiến lại gần.

Khí thế của người ở địa vị cao chèn ép ngươi.

Ngươi bưng khay.

*

Sắc mặt Giáo chủ trở nên khó coi.

Ngươi chớp mắt.

Ngươi nhanh chóng tiến tới hôn Giáo chủ một cái.

Khí thế của Giáo chủ lập tức biến mất.

*

Sau đó, y liếm môi.

- Sao đắng vậy, ngươi ăn Hoàng Liên à?

Ngươi gật đầu, rồi lại lắc đầu.

- Không có ăn?

- Uống thuốc. 

Ngươi nói.

Giáo chủ cúi người liếm môi ngươi.

*

- Đắng chết đi được. 

Giáo chủ hết sức ghét bỏ.

Ngươi tỏ vẻ vô tội.

*

Giáo chủ múc một chén lê chưng đường phèn.

Múc xong lại lười nhúc nhích, bảo ngươi đút cho y.

Ngươi cầm muỗng lên.

Ngươi múc một muỗng đút cho Giáo chủ.

*

Giáo chủ ăn vài muỗng.

Sau đó kéo ngươi lại hôn.

Xong xuôi bèn hất cằm hỏi ngươi.

- Ngọt không?

- Ngọt.

- Còn đắng không?

- Hết đắng rồi.

Giáo chủ hài lòng gật đầu, tiếp tục để ngươi đút y.

*

Ngươi đưa muỗng đến miệng y, Giáo chủ đột nhiên nhắm mắt day trán.

Đến khi y mở mắt ra.

Kẻ giả mạo xuất hiện.

*

Cái muỗng vẫn ở trong miệng.

Hắn vô thức nuốt xuống.

- Sao lại là ngươi.

Kẻ giả mạo nhíu mày.

- Lần này ăn cũng ngon đấy.

*

Đương nhiên là ngon rồi.

Đây là do Giáo chủ tự tay nấu mà.

Ngươi nghĩ.

Sau đó ngươi không đút cho hắn nữa, mà bắt đầu ăn trước mặt hắn.

*

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Kẻ giả mạo cũng nhận ra hoàn cảnh xung quanh lại thay đổi.

- Yến Nam đâu?

Yến Nam là tên của đại hiệp áo trắng.

Hắn là Võ Lâm Minh chủ, cả giang hồ đều biết.

*

Giáo chủ không cho ngươi nói chuyện với kẻ giả mạo.

Ngươi chớp mắt.

Ngươi tiếp tục uống lê chưng đường phèn.

Không hổ là Giáo chủ.

Lần đầu xuống bếp mà đã nấu ngon như vậy.

*

Kẻ giả mạo trừng ngươi.

Mặt Giáo chủ đẹp quá, dù trừng người ta thì cũng đẹp chết mất.

Nhưng người thì không phải là người kia.

Qua đôi mắt ấy, ngươi thấy được kẻ giả mạo chỉ là miệng hùm gan sứa.

*

- Đây là đâu? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Kẻ giả mạo thấy ngươi hồi lâu không để ý đến hắn, bèn hỏi.

- Ta chính là Giáo chủ Ma Giáo.

Đây là Ma Giáo.

Ngươi nhìn kẻ giả mạo.

*

Trong lòng ngươi không hề dao động.

Thậm chí còn thấy buồn cười.

*

Nhưng ngươi là một kẻ mặt đơ.

Giáo chủ nói không cho ngươi cười với người khác.

Cho nên ngươi nhịn cười.

*

Kẻ giả mạo thấy ngươi không có phản ứng gì, mím môi, định đứng dậy.

Ngươi ngẩng đầu liếc hắn một cái.

Ánh mắt lạnh lẽo chứa sát khí.

Hắn lập tức rụt người lại như chim cút, lùi về chiếc ghế mềm.

Hoảng sợ nhìn ngươi.

*

Thật nhát gan.

Ngươi thầm đánh giá.

Giáo chủ không có nhát gan như vậy.

Mặc dù ngươi chưa bao giờ nhìn y bằng ánh mắt đó.

*

- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?

Kẻ giả mạo lại hỏi.

Ngươi thấy ánh mắt hắn hơi lờ mờ.

Ngươi lập tức đặt chén xuống, múc một muỗng lê chưng đường phèn đút tận miệng Giáo chủ.

Giáo chủ nheo mắt, ngón tay thon dài day trán.

- Vừa rồi nó lại xuất hiện?

Ngươi đút muỗng vào miệng Giáo chủ.

- Chậc. 

Giáo chủ nuốt xuống.

Giáo chủ trông có vẻ không vui.

Mỗi lần y không vui.

Đều sẽ,

Hôn ngươi.

*

Giáo chủ kéo ngươi qua.

Ngươi hết sức phối hợp hôn môi Giáo chủ.

Lại là một tràng tiếng “chắt chắt”.

*

- Sao ngọt vậy.

Giáo chủ thở dốc dừng lại.

- Có phải vừa rồi ngươi lén ăn vụng không?

- Không có. 

Ngươi nói.

Sau đó ngươi lại chặn môi Giáo chủ.

Giáo chủ loáng thoáng hừ một tiếng.

*

Giáo chủ còn ngọt hơn cả lê chưng đường phèn.

Ngươi vừa hôn Giáo chủ vừa nghĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play