Từ Nhân đâu chỉ muốn để cho người phía dưới khai hoang trồng trọt, nàng còn muốn tự mình xuống ruộng, nếu không làm sao có thể thần không biết quỷ không hay mà gieo hạt giống cao sản mà nàng phải tốn rất nhiều điểm năng lượng để đổi trong hệ thống vào trong số hạt giống mà nàng mua từ thương nhân kia chứ?

Từ Vân Sơn trại đến phủ thành Bách Quế quận, xe ngựa phải đi mất hai ngày.

Trên đường đi, ngoại trừ nghỉ ngơi một đêm ở một thị trấn nhỏ tên là Vân Bàn, bổ sung thêm một ít vật tư ra, thì không dừng lại nữa.

Ngay cả cơm trưa cũng phải vừa đi đường vừa ăn, cuối cùng cũng đến vương phủ trước khi trời tối.

Hôn lễ được tổ chức vào ngày lành tháng sau, Yến Khác Cẩn còn sai người chuẩn bị một ngôi nhà để Từ Nhân xuất giá.

Trước khi biết được tính cách thú vị của vị hôn thê, hắn căn bản chưa từng nghĩ đến việc chuẩn bị một nơi khác để nàng xuất giá.

Hoàng đế để hắn đến đất phong thành thân, chẳng phải là lo lắng hôn lễ của một phế thái tử như hắn sẽ thu hút nhiều người đến xem lễ hơn tân thái tử sao? Vậy nên ngay cả cơ hội, hoàng đế cũng không cho hắn.

Bởi vậy, văn võ bá quan đều chết tâm, cảm thấy hắn không có khả năng xoay người, lần lượt đứng về phía tân thái tử.

Ban đầu hắn cảm thấy cưới ai cũng được, có tổ chức hôn lễ hay không cũng không sao.

Nhưng sau chuyến đi về phía nam, hắn phát hiện vị tiểu thư thứ xuất bị người người khinh thường này không hề giống như những gì hắn điều tra, ngược lại nàng là một người rất thông minh thú vị.

Sau khi kinh ngạc chính là hứng thú, hắn cũng bắt đầu coi trọng hôn sự này.

Hắn lập tức sai người đi trước một bước đến Bách Quế quận, chuẩn bị một ngôi nhà ba gian cho vị hôn thê chưa qua cửa.

Ngôi nhà đó là phủ đệ của quận thủ tiền nhiệm, hắn ta bóc lột dân chúng để xây dựng nên một ngôi nhà nguy nga tráng lệ như vậy.

Quận thủ đương nhiệm thấy ngôi nhà này vượt quá quy định, không dám dọn vào ở, mà tìm một nơi khác phù hợp với quy định hơn, ngôi nhà này cứ thế bị bỏ hoang.

Ngôi nhà này rất đẹp, đáng tiếc thời gian gấp gáp quá, không kịp sửa sang lại, tạm thời dọn dẹp một gian để làm nơi xuất giá thì không thành vấn đề, nhưng nếu để ở thì hơi sơ sài.

Vì vậy, mấy ngày nay cứ để Từ Nhân ở lại vương phủ trước, đến ngày thành thân sẽ đến đó.

Ngoài ra, hắn còn sai người đến Lâm Hải quận chuẩn bị sính lễ, những thứ nên có đều sẽ có đủ.

Từ Nhân không hề biết chuyện này, nàng cứ nghĩ chỉ có thể ở lại vương phủ.

Phùng ma ma tuy biết có thể ở bên ngoài, nhưng không dám nhắc đến chuyện này.

Dù sao hôn lễ của Cẩn Nam Vương khá đặc biệt, Vương gia đã sắp xếp như vậy, chắc hẳn là có lý do của hắn.

Cứ như vậy, Từ Nhân không hề phản đối, theo đoàn xe tiến vào Cẩn Nam vương phủ.

Nhưng tạm thời nàng vẫn chưa thể dọn vào chủ viện, thứ nhất là phòng tân hôn cần thời gian để chuẩn bị, thứ hai là dù sao cũng chưa thành thân.

Nàng được sắp xếp ở tại một tiểu viện bên cạnh chủ viện.

“Ma ma, những thứ này không hay dùng đến, người tìm một gian phòng cất đi. Còn số hạt giống kia cứ để tạm ở đây, người tìm người hỏi thăm xem chỗ nào có thể mua đất, ta muốn nhanh chóng gieo số hạt giống này xuống, xem thử hạt giống ngoài bắc có thể trồng được ở đây hay không.”

Trong số đó có một ít là hạt giống cao sản mà nàng phải tốn rất nhiều điểm năng lượng để đổi trong hệ thống.

“Cô nương, Vương gia vừa phái người đến báo, sau này tiểu viện này sẽ là kho của người, người muốn sắp xếp thế nào cũng được.”

Phùng ma ma đi ra ngoài một lát, lúc quay lại mặt mày hớn hở.

Từ Nhân không hiểu sao bà lại vui vẻ như vậy.

Hành lý của nàng rất nhiều, cho dù tiểu viện này không thích hợp làm kho, thì cũng phải tìm một nơi khác để chứa.

Nhưng Phùng ma ma lại không nghĩ vậy.

Sau khi cô nương gả cho Vương gia, sẽ dọn đến chủ viện, tiểu viện này chẳng phải là bị bỏ trống sao?

Sau này nếu có người mới vào phủ, Vương gia tiện tay ban tiểu viện này cho người mới, chẳng phải là tiện nghi cho bọn hồ ly tinh kia sao?

Hiện giờ đã trở thành kho rồi, cũng coi như là chặt đứt khả năng này. Có thể thấy Vương gia rất coi trọng cô nương.

Phùng ma ma càng nghĩ càng vui vẻ.

Tuy đã trễ thế này, nhưng bà không hề cảm thấy mệt mỏi, cầm đèn, chỉ huy hạ nhân sắp xếp đồ đạc, ghi chép cẩn thận.

Sợ chỉ chậm một chút thôi, Vương gia sẽ hối hận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play