Mứt để ở nơi khô ráo, thoáng mát có thể bảo quản được một năm, cứ từ từ mà ăn.

Ai ngờ, phủ thừa tướng là nơi duy nhất có mứt, ngay cả Hoàng đế cũng không có.

Thật là xấu hổ.

Từ thừa tướng dặn dò phu nhân cất kỹ số mứt này, muốn ăn cũng phải cẩn thận.

"Ta biết rồi." Phu nhân xoa trán, lần nữa cảm thán nữ nhi không theo lẽ thường, “Lão gia, không phải ngài muốn cáo lão hồi hương sao? Đã quyết định chưa?”

“Sắp rồi!”

Từ thừa tướng mơ hồ đoán được suy nghĩ của Hoàng đế.

Năm ngoái, ông dâng tấu xin cáo lão, nếu Hoàng đế lập tức phê chuẩn, sẽ khiến người ta cảm thấy ông ta muốn tống khứ ông, vì vậy mới kéo dài đến tận bây giờ. Đợi đến cuối năm nay, ông sẽ lại dâng tấu, chắc chắn sẽ được phê chuẩn.

“Phụ thân! Phụ thân!”

Từ Triết hớt hải chạy vào, nhìn thấy mẫu thân, vội vàng hành lễ, sau đó mới chạy đến trước mặt phụ thân:

“Phụ thân, có phải cha muốn chuyển đồ cho Tứ tỷ tỷ không? Vậy cha có thể thay con viết một phong thư cho Tứ tỷ tỷ được không? Nói cho tỷ ấy biết gần đây con rất ngoan, có nghe phu tử giảng bài, cũng có chăm chỉ luyện võ. Còn có, súng ngắn tỷ ấy tặng con, con rất thích, chơi vui hơn dao nhỏ nhiều, chỉ là...”

Nói tới đây, hắn lắc lắc đầu ngón tay mập mạp, “Lần sau có thể tiện thể lấy lớn hơn một chút hay không, cây này quá nhỏ, trong thư tỷ ấy nói chỗ cò súng đó, ngón tay con không nhấc vào được.”

Khóe miệng Từ tể tướng co rút: “Đó là do ngươi quá béo! Về sau bớt ăn thịt đi.”

Khuôn mặt béo tròn của Từ Triết nhăn lại thành mặt khổ qua: “Thịt sao có thể không ăn chứ? Không ăn còn có thể cao lên sao? Sau này con phải làm đại tướng quân đấy! Nào có đại tướng quân nào giống như quả bí lùn vậy...”

Từ tể tướng vuốt vuốt thái dương nổi gân xanh: “Tướng quân không phải cứ cao lớn là có thể làm...”

“Nhưng Tứ tỷ tỷ nói, tướng quân đều là người cao lớn, tiểu hài tử chỉ có thể làm binh sĩ.”

"..." Cái gì lung tung rối loạn, “Về sau bớt nghe Tứ tỷ tỷ ngươi nói bậy, cuộc sống của chính tỷ ấy cũng không rõ ràng gì.”

“Hừ! Con mặc kệ! Dù sao cha nhất định phải viết lời con nói vào trong thư nói cho Tứ tỷ tỷ! Con không nói với cha nữa, con phải đi luyện võ!”

Dứt lời, đùng đùng đùng chạy mất hút.

Từ tể tướng bất đắc dĩ liếc nhìn phu nhân, hai tỷ đệ này không có một ai bớt lo.

“Nói đi cũng phải nói lại, hai năm nay thân thể của Triết nhi quả thật tốt lên rất nhiều, Lưu di nương hai năm qua cũng không mời phủ y, ngược lại tiết kiệm được một khoản chi tiêu cho phủ.”

Tể tướng phu nhân cười một cái.

Mẹ cả không dễ làm, nếu con thứ xuất mỗi người thân thể cường kiện, truyền đi, cũng thể hiện rõ ràng thanh danh của nàng.

Từ Tướng nghe vậy, bật cười lắc đầu. Xem ra không đứng đắn có lúc cũng có chỗ tốt.

Đông cung.

Thái tử phi không ngại phiền nhắc nhở thái tử:

“Gia thật không phái người đi điều tra xuất xứ của những hộp thiếc này sao? Thiếp thân nghe ngóng được tin tức, e là có liên quan đến Cẩn Nam vương phủ...”

"Có liên quan đến hắn thì sao? Chẳng qua chỉ là chút đồ ăn rẻ tiền, có thể làm được gì?" Thái tử khinh thường xùy một tiếng, “Nàng cứ thích suy nghĩ nhiều, khó trách gả cho cô lâu như vậy cũng chưa từng mang thai con trai trưởng của cô.”

Thái tử phất tay áo rời đi.

Thái tử phi tức giận đến mức che ngực không thở nổi.

Tất cả mọi thứ nàng đều đang mưu đồ cho hắn, hắn thì ngược lại…

Nếu không phải kiếp trước cuối cùng người này ngồi trên long ỷ, nàng sao lại chọn hắn làm phu quân! Quả thực ngu xuẩn mất khôn!

Sau khi phẫn uất, không khỏi nhíu mày, lo lắng nếu thật sự là sản nghiệp của Cẩn Nam vương phủ, con đường thu mua này e là không thể thực hiện được.

Môn hạ Yến Khác Cẩn quả nhiên nhân tài lớp lớp, lại còn có người hiểu cách làm như vậy.

Trái cây nấu thành nước đường thì dễ dàng, cái khó là đóng gói, không biết hộp thiếc cứng cáp nhưng nhẹ nhàng kia là chế tạo từ vật gì…

Từ Nhân ở Nam Man xa xôi hắt hơi một cái.

Ma ma lo lắng nàng bị cảm lạnh, vội vàng lấy cẩm bào dày tới khoác thêm cho nàng.

Từ Nhân quấn chặt áo bào gấm, nhiệt độ hạ xuống nhanh quá, lúc trước mặc váy áo mỏng manh cũng thấy nóng, hôm nay mặc áo choàng dày còn cảm thấy lạnh.

“Vương gia hồi phủ chưa?”

Ma ma đáp: “Vương gia vẫn chưa hồi phủ, nhưng đã sai người về báo, nói là trước bữa tối nhất định sẽ đến.”

“Được, vậy bảo nhà bếp chuẩn bị bữa tối đi, hôm nay nấu một nồi canh nóng, ta đi ngâm suối nước nóng một lát.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play