Tin tức Thát Đát và Yến Hoa nghị hòa nhanh chóng truyền đến tai các bộ tộc Bắc Khương, Nhung Hồ…
Ban đầu, chúng đều không thể tin được: Lũ Thát tử hiếu chiến ấy thế mà lại chịu giảng hòa sao? Chẳng lẽ Yến Hoa đã đưa ra điều kiện hấp dẫn gì?
Thế là, các bộ tộc này vội vàng phái người đi dò thám.
Yến Khác Cẩn biết rõ nhưng vẫn làm ngơ, thậm chí còn cố ý để cho đám người kia nghe được cuộc thảo luận với Thát Đát về các loại vật tư dùng để trao đổi.
Bọn thám tử nghe mà đầu óc muốn nổ tung: Dầu, muối, đường thì chúng biết, nhưng dầu tương, đồ hộp là cái gì? Còn có thứ gọi là sợi đậu nành kia nữa? Rốt cuộc là đồ ăn hay là thứ để lót giường? Lại còn có cả đồ sứ trắng tinh xảo nữa chứ, thứ quý giá như vậy mà quan nội cũng chịu đem ra trao đổi sao? Giá cả cũng không hề đắt đỏ? Thật hay giả vậy?
Lũ thám tử hai mắt hoa lên, vội vàng quay về phục mệnh. Các vị tộc trưởng nghe xong báo cáo mà cứ như không, trong lòng vẫn mờ mịt không thôi.
Rốt cuộc, chúng quyết định tìm cơ hội đến chỗ Thát Đát Vương để dò la tin tức.
Sau một hồi lân la dò hỏi, cuối cùng chúng cũng có được thông tin mình muốn.
Yến Quan thế mà lại mở cửa cho người ngoài quan vào buôn bán!!!
Ngoại tộc được phép vào quan nội trao đổi hàng hóa!!!
Cả lũ đều kinh ngạc đến ngây người.
Thật hay giả vậy?
Chẳng lẽ là bẫy do Yến Khác Cẩn giăng ra?
Các bộ tộc khác đều cho rằng Thát Đát nhất định đã mắc lừa, sớm muộn gì cũng sẽ bị Yến Khác Cẩn thu phục hết.
Chúng đều ngồi chờ xem kịch vui.
Thế nhưng, chờ mãi, chờ mãi, chẳng thấy tin tức Thát Đát bị Yến Hoa thôn tính đâu, mà ngược lại, cuộc sống của bọn Thát tử ngày càng khấm khá lên trông thấy.
Cứ mỗi dịp chợ phiên, chúng lại đến Yến Quan trao đổi các loại gia vị, vải vóc, đồ hộp…
Không chỉ vậy, ngoài cửa thành Yến Quan, Thát Đát còn mở cả một xưởng sản xuất sữa chua, sữa tươi, kẹo sữa.
Dân chúng trong thành mỗi khi có hỷ sự như cưới xin, sinh nở, đều tìm đến cửa hàng của Thát Đát để đặt mua kẹo mừng.
Cuộc sống của người dân trong thành cũng ngày một phồn thịnh.
Sang đầu thu, một tin tức gây chấn động truyền đến:
Người dân Yến Quan đã trồng thành công loại dưa hấu ngọt mát và một loại lương thực có tên là khoai tây trên đất cát, sản lượng đạt tới ba mươi thạch mỗi mẫu.
Ba mươi thạch một mẫu!!!
Tin tức này vừa truyền đến tai các bộ tộc ngoại quan, chúng đâu còn ngồi yên được nữa.
Ba mươi thạch mỗi mẫu... Bọn họ trồng lúa mì mấy vụ mới đạt được số lượng ấy?
Các bộ tộc đều nhen nhóm ý định đánh vào cướp lấy.
Nhưng nghe nói, Uy Chấn đại tướng quân đã nghiên cứu chế tạo ra một loại vũ khí mới có tên là hỏa pháo, uy lực vô cùng lớn, có thể san bằng tất cả. Muốn công thành, trước tiên phải xem xem da thịt của mình có chịu nổi hỏa lực ấy hay không đã.
Lũ ngoại tộc: “...”
Nói đùa, làm sao mà chịu nổi!
Không thể chờ lâu hơn nữa!
Nếu còn chần chừ, e rằng lợi ích sẽ rơi hết vào tay Thát Đát.
Vì vậy, từng bộ tộc một, mang theo lễ vật hậu hĩnh, lũ lượt cử sứ giả đến Yến Quan xin cầu giảng hòa, chỉ mong muốn được giao thương buôn bán với quan nội, đồng thời cầu mua giống lương thực có thể trồng trên đất cát, cho dù phải dùng cả Hãn Huyết Bảo Mã để đổi, chúng cũng cam lòng.
Kết quả này khiến cho tướng sĩ đóng giữ Yến Quan như trút được gánh nặng, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm.
Từ Nhân và Yến Khác Cẩn nhìn nhau, khóe môi cười thoáng hiện.
Nàng đã nói rồi, lương thực chính là phương thức hữu hiệu nhất để dập tắt khói lửa chiến tranh.
"Với tốc độ này, sang năm, tướng sĩ có thể thay nhau về quê ăn Tết cùng gia đình rồi." Từ Nhân cười nói, “Lúc về còn có thể mang theo một con lợn nữa. Ai nhà xa quá, không mang theo được thì đổi thành bạc.”
Tin tức các bộ tộc ngoại quan xin cầu giảng hòa truyền đến kinh thành, người vui kẻ buồn.
Vui mừng chính là các vị quan trong triều, bọn họ chỉ mong muốn quốc thái dân an, không muốn chiến tranh nổ ra. Còn người đang sốt ruột như mèo cào chính là Thái tử và Thái tử phi.
“Tên Lão Nhị này...”
Yến Khác Hành tức đến mức không nói nên lời.
Kế hoạch ban đầu của hắn là chờ đến khi Thát tử đánh vào, liền cử người đến đánh úp đoàn lương thảo, khiến cho tên nhị đệ kia của hắn đau đầu như muốn nứt ra. Sau đó, tin tức bại trận truyền về, Phụ hoàng chắc chắn sẽ thất vọng với hắn lắm.