“Vâng ạ! Mỗi bữa mà không ăn no thì sẽ nhanh đói ạ.”

“Ừ.”

Từ đó về sau, bà mới chịu khó pha sữa theo đúng hướng dẫn.

Uống sữa bột được hai ngày thì chị dâu Từ cũng có sữa, tuy không nhiều nhưng cũng đủ cho con bú.

Sinh mổ phải nằm viện theo dõi lâu hơn sinh thường, những người cùng phòng nhập viện sau chị Từ đều đã xuất viện hết rồi, chỉ còn mình chị là vẫn chưa được về.

Nhìn chi phí nằm viện mỗi ngày một nhiều, trong lòng chị Từ rất sốt ruột.

May mà từ khi biết được chính sách mới về sinh đẻ, mẹ Từ cũng thay đổi thái độ với chị, bà còn an ủi con dâu: “Sinh con rồi thì còn ngại gì mấy ngày nữa? Con cứ yên tâm ở lại đây, có ai bắt con trả tiền đâu mà lo.”

Tan học là Từ Nhân lại đến bệnh viện, tiện thể mua cho chị dâu một suất ăn dành cho sản phụ ở quán cơm bình dân trước cổng bệnh viện, khi thì là canh gà vớt bỏ mỡ, khi thì là canh bồ câu.

Đồ ăn trong bệnh viện khá nhạt nhẽo, sau hai ngày đầu, sản phụ cần phải ăn uống tẩm bổ để có sữa cho con bú.

Hôm nay lúc đến bệnh viện, ở cầu thang cô gặp một người đàn ông râu ria xồm xoàm, trên vai vác một túi hành lý rất to.

Cô nghiêng người nhường đường cho anh ta đi trước, nhưng lại bị anh ta giữ lại: “Em gái?”

Người đàn ông gãi đầu cười toe toét, để lộ hàm răng trắng bóc trên khuôn mặt rám nắng khiến Từ Nhân liên tưởng đến hình ảnh quảng cáo kem đánh răng của người da đen thời hiện đại.

“Anh cả!”

Nam chính trong truyện - anh trai trên danh nghĩa của cô đã xuất hiện!

Hình như là sớm hơn so với trong truyện rất nhiều.

Hơn nữa…

“Lần này anh về được nghỉ Tết. À, mà anh lên chức rồi, công ty cũng đã phân cho anh một căn hộ tập thể, nếu chị dâu đồng ý thì sau Tết có thể đưa Đậu Đậu, Đinh Đinh đến thành phố Đồng Thành sống cùng anh.”

Phải chăng điều này chứng tỏ mạch truyện chính đã bị lệch hoàn toàn?

Cháu trai nhỏ chào đời khỏe mạnh, chị Từ sinh nở thuận lợi. Anh cả về thăm nhà trước, còn muốn dẫn vợ con cùng đến Đồng Thành…

Không biết từ lúc nào trên trời đã có bông tuyết rơi, Từ Nhân đưa tay đón lấy một bông.

Tuyết rơi báo hiệu một năm bội thu.

Nhà họ Từ sang năm nhất định sẽ bình an và nhiều phúc lộc.

Lớp 12 của Từ Nhân có một kỳ thi chung toàn thành phố vào dịp trước Tết, thi xong lại học bù gần một tuần mới được nghỉ đông.

Sau khi chị dâu sinh con thuận lợi, trong lòng cô như trút được gánh nặng, sau đó toàn tâm toàn ý tập trung ôn tập cho kỳ thi cuối kỳ. Kết quả kỳ thi lần này khiến chính cô cũng cảm thấy rất hài lòng.

Trên đường về nhà, cô gặp Từ Kiến Quân.

Trên tay anh ta xách một con cá trắm cỏ to: “Nhân Nhân này, anh đang định đến nhà em.”

"Tặng cá cho nhà em à?" Từ Nhân cười trêu.

Không ngờ con cá này thật sự là để tặng cô, không chỉ có cá, mà còn có mười đồng tiền.

"Bản vẽ của em, thầy giáo lớp Cơ khí của anh xem xong nói là rất hữu dụng, đã giúp anh xin được hai mươi đồng học bổng, nhưng anh chỉ có thể chia cho em mười đồng thôi." Từ Kiến Quân gãi đầu, ngượng ngùng nói.

Số tiền còn lại sau khi trừ học phí, mua bánh kẹo cho các cháu trong nhà là hết sạch.

Từ Nhân nhận cá nhưng không nhận tiền.

Hiện tại cô đang rất dư dả, anh cả không chỉ chủ động thanh toán toàn bộ chi phí nằm viện cho chị dâu, mà còn cho cô thêm năm mươi đồng, bảo cô Tết mua bộ quần áo mới.

Cộng thêm tiền hoa hồng bán quần áo nửa năm nay, ít nhất cũng phải gần hai trăm đồng.

“Sau này có ai hỏi đến bản vẽ thì anh đừng nhắc đến em.”

Từ Kiến Quân khó hiểu: “Vì sao?”

"Em không muốn nổi tiếng." Cô không muốn bị điều tra, không muốn bị nghiên cứu.

Nhưng Từ Kiến Quân lại không hiểu, nổi tiếng chẳng phải là chuyện tốt sao?

“Người ta sợ nổi tiếng cũng như heo sợ béo đấy!”

“...”

Anh ta nhất thời cạn lời, ngập ngừng một chút rồi gãi đầu: “Nhưng hình như anh đã nói với thầy giáo chuyện em cải tiến xe đạp rồi. Giờ phải làm sao?”

“Kệ đi!”

“...”

Từ Nhân hơi đau đầu, nhưng cũng may cô đã nghĩ ra cách đối phó từ trước, nên cũng không quá lo lắng.

Cho dù là cô hay nguyên chủ, môn Vật lý vẫn luôn là sở trường.

Nguyên chủ học Toán không tốt, nhưng giờ cũng đã được cô đuổi kịp.

Nhìn thế này rõ ràng là một học sinh ban Tự nhiên điển hình, IQ luôn online, lại còn có hứng thú tìm tòi, xem hiểu được bản vẽ, tự tay cải tiến xe đạp thành công, vậy thì có gì là không thể chứ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play