Từ Chí Niên đương nhiên không có ý kiến gì: “Nghe lời em.”
Nhà họ Từ có thêm một con dê cái, người nhà của công nhân viên chức trong khu tập thể ai nấy đều hâm mộ.
Thời buổi này, các sản phẩm từ sữa là một thứ rất xa xỉ, thi thoảng mua được một hộp sữa bột đã là may mắn lắm rồi, ngày nào cũng uống sữa thì không phải gia đình nào cũng có điều kiện.
Một con dê cái thời kỳ nuôi con, giá cả không hề rẻ, nhưng lợi nhuận cũng không nhỏ, mỗi ngày có thể vắt được một hai lít sữa, hơn nữa lại vừa sinh dê con xong, tám chín tháng tiếp theo đều có nguồn cung cấp sữa dê, quả thực là hời.
Nhưng để các bà ấy bỏ tiền ra mua một con dê cái về cho con trai ở nhà, thì lại không nỡ.
Cho nên, khi nghe nói dê nhà họ Từ là do em gái Từ Chí Niên đặc biệt mua cho hai đứa cháu trai, mong chúng nó cao lớn hơn một chút, khỏe mạnh hơn một chút, trong lòng các bà ấy ghen tị đến phát điên.
Tại sao các bà ấy lại không có mệnh tốt như vậy - có một cô em chồng tốt như thế chứ?
Nhìn cô em chồng của mấy bà ấy xem, không phải là cùng thông đồng với mẹ chồng bắt nạt các bà ấy, thì là trước mặt chồng nói xấu các bà ấy. Thật là bực bội!
Chờ đến khi tiệm may của chị dâu Từ khai trương, trong tiệm treo đầy những bộ quần áo thời thượng do Từ Nhân thiết kế, đủ để dẫn dắt phong cách thời trang mới của cả nước, trong lòng các bà vợ lại càng thêm chua xót.
Cùng là em chồng, tại sao khác biệt lại lớn như vậy chứ. Em chồng nhà người ta vừa tốt lại vừa biết kiếm tiền, còn em chồng của mình... Không nói đến cũng được.
“Chị dâu, những kiểu dáng quần áo này thật sự đều là do em chồng chị nghĩ ra sao? Thật là có năng lực! Đúng rồi, năm nay cô ấy bao nhiêu tuổi rồi? Mười tám chưa?”
Nhà nào có em trai hoặc anh em họ hàng tuổi tác phù hợp, đều tranh thủ cơ hội hỏi han chị dâu Từ về tình hình của Từ Nhân.
Khách đến là khách, chị dâu Từ vừa tiếp đón vừa cười nói: “Nhân Nhân nó không vội, con bé được tuyển thẳng vào đại học Hoa Đại rồi, tháng chín khai giảng là lên Thủ Đô học đại học, chuyện cá nhân không cần phải vội.”
Đương nhiên là không vội, tìm đối tượng ở cái nơi này thì có điều kiện gì tốt?
Đại học Đế Đô biết bao nhiêu là nhân tài, em chồng cô vừa xinh đẹp lại vừa dễ gần, còn sợ không tìm được người vừa ý hay sao?
Lời này vừa nói ra, mấy bà vợ lại không nhịn được mà nổi cơn ghen tị.
Người ta tài giỏi thì thôi đi, học hành cũng giỏi đến thế là sao?
Thời buổi này, tốt nghiệp cấp ba đã là rất giỏi rồi, huống chi là sinh viên đại học - những người hiếm hoi như lông phượng sừng lân.
Nghĩ đến đứa em trai vô tích sự ở nhà, học cao nhất cũng chỉ là tốt nghiệp cấp hai, bỗng nhiên cảm thấy mất mặt. Thôi thôi, em chồng tốt như vậy, em trai mình không xứng.
Sau khi tiệm may của chị dâu Từ khai trương, công việc làm ăn rất phát đạt.
Một mặt là vì kiểu dáng quần áo mới lạ, độc đáo, người đến xem rất đông, kiểu gì cũng có người ưng ý đặt may.
Một mặt là vì tay nghề của chị dâu Từ ngày càng tiến bộ. Cùng một kiểu quần áo, nhưng đường kim mũi chỉ của chị dâu Từ rất tinh tế, ít chỉ thừa, mặc lên người thoải mái hơn hẳn so với quần áo mua ở cửa hàng.
Có một cô giáo trẻ tuổi, ban đầu chỉ là đi ngang qua tò mò vào xem thử, kết quả là vừa nhìn đã không dời mắt được, lập tức mua ngay chiếc váy liền bằng vải voan màu đỏ và chiếc áo sơ mi ngắn tay có phần eo được may nhún bèo.
Thực ra cô ấy còn muốn mua thêm hai bộ nữa, nhưng tiếc là trong ví không còn đủ tiền.
Chị dâu Từ vui mừng ra mặt, ngày nào cũng cười tươi như hoa.
Tâm trạng tốt, người cũng có thêm động lực, bữa ăn trong nhà cũng được cải thiện, buổi tối ân ái với chồng cũng hứng thú hơn, không giống như trước kia, cả ngày bận rộn đến tối mệt mỏi rã rời, chỉ muốn ngủ.
Từ Chí Niên có chút hãnh diện , sau đó là vẻ mặt thỏa mãn.
Kết hôn đến tận bây giờ, anh ta mới được hưởng thụ niềm vui vợ chồng.
Tình cảm vợ chồng cũng vì thế mà mặn nồng hơn.
Từ Nhân rất vui mừng khi thấy mọi chuyện đều theo đúng kế hoạch của mình.
Cô cùng chị dâu ổn định việc kinh doanh của tiệm may, thỉnh thoảng lại cùng chị dâu đi lấy hàng ở chợ đầu mối phía Bắc thành phố.