Đợi đến khi chị dâu đã có thể tự mình đi lấy hàng mà không còn sợ sệt nữa, Từ Nhân mới lấy ra một lượng lớn hàng hóa mà cô đã tích trữ trong hệ thống, đổi lấy những đặc sản địa phương vừa ngon vừa rẻ ở Đồng Thành.

Nào là cá trắng, tôm trắng, cua lông tháng sáu được đánh bắt ở hồ lớn, dê, vịt, ngan, ngỗng và các loại trứng được nuôi ở ven hồ, còn có cả chăn len, len sợi, đủ các loại vải vóc... Từ Nhân đều tích trữ một ít.

Mùa gặt sắp đến, cô cũng nên về nhà rồi.

Chị dâu Từ và hai đứa cháu tuy bịn rịn không nỡ, nhưng cũng không còn cách nào khác.

"Được rồi, em gái chỉ là về nhà thôi mà, đợi đến kỳ nghỉ em ấy lại lên, mọi người làm như tiễn biệt sinh ly tử biệt vậy." Từ Chí Niên nhịn không được lên tiếng trêu chọc.

"Xì xì xì! Nói năng cái kiểu gì vậy hả?" Chị dâu Từ trừng mắt nhìn chồng.

Từ Chí Niên tự biết mình đuối lý, vội sờ sờ mũi, vợ anh càng ngày càng hung dữ.

Nghĩ lại thì, anh ta cũng không nhớ rõ trước đây vợ mình và em gái ở chung với nhau như thế nào, nhưng chắc chắn là không có thân thiết như bây giờ.

Lãnh đạo và đồng nghiệp ai cũng ghen tị với anh ta, bảo anh ta có gia đình hòa thuận, em chồng đến chơi mà chẳng những không gây gổ với chị dâu, mà còn giúp chị dâu mở tiệm may, lúc rảnh rỗi lại giúp đỡ việc mua bán, làm quần áo, ngay cả em gái ruột cũng không tốt bằng.

"Haiz, giá mà em gái cậu ở lại đây thì tốt biết mấy." Ai nấy đều muốn làm mai cho em gái Từ Chí Niên, nhà nào mà chẳng có người thân thích đến tuổi lấy vợ gả chồng.

"Đi chỗ khác chơi! Em gái tôi còn phải học đại học đấy." Từ Chí Niên mắng, bọn họ cũng phải biết điều chứ.

Dù sao thì, vợ chồng anh ta hòa thuận, người được lợi nhất chính là anh ta, làm người phải biết đủ.

Từ Chí Niên vác hành lý đã được vợ chuẩn bị kỹ càng lên vai, đưa em gái ra ga tàu.

“Hành lý nặng lắm, để anh gửi cho. Trên đường đi chú ý an toàn nhé, nhớ giữ gìn ba lô, về đến nhà thì gửi điện báo cho anh, đừng để anh chị lo.”

“Em biết rồi.”

Mấy ngày nay, thôn Từ Gia vô cùng náo nhiệt.

Tin đồn truyền đi rất nhanh, người dân ở các thôn xóm lân cận đều biết năm nay nhà họ Từ ở thôn Từ Gia có người nuôi cá ruộng.

Ban đầu, mọi người chỉ nghĩ là trò cười, cho rằng nhà họ Từ đúng là có tiền rảnh rỗi sinh nông nổi, cá giống mua về thì đem thả vào ruộng lúa, không biết có nuôi được lớn không?

Ai ngờ đâu, họ lại nuôi thành công.

“Quốc Bang, con cá này phải gần một cân rồi nhỉ?”

Ruộng lúa nhà Từ Quốc Bang nằm gần đường cái, nhìn thấy cá nhà ông ta nuôi ba tháng đã to đến vậy, người dân trong thôn không khỏi lộ ra vẻ mặt ngưỡng mộ.

"Một cân ba lạng đấy." Từ Quốc Bang vừa nói vừa bắt một con cá chép lớn lên cho mọi người cùng xem, “Chưa phải là con lớn nhất đâu, còn có con cá trắm cỏ to hơn con này nữa.”

"Phát tài rồi, phát tài rồi!" Có người nói lên tiếng lòng của mọi người, “Năm nay nhà ông Quốc Bang phát tài rồi, nhà ông ấy nuôi bao nhiêu con thế?”

"Sáu trăm con." Từ Đại Cước cười híp cả mắt.

Hôm nay nhà bà tháo nước ruộng bắt cá, cả nhà già trẻ lớn bé đều ra ruộng, ống quần được xắn cao, cùng nhau lùa cá về phía miệng cống.

“Tuy nhiên, lúc đầu thả xuống sáu trăm con cá giống, tôi ước chừng chỉ thu hoạch được khoảng chín phần là nhiều. Lúc mới thả xuống có lẽ do chưa thích nghi nên chết mất một mẻ.”

“Chín phần cũng không ít đâu, trung bình mỗi con nặng một cân, vậy cũng được năm trăm cân rồi, mà bây giờ giá cá bao nhiêu một cân?”

Có người nói chen vào: “Mấy hôm trước tháng sáu, cua lông ở thôn Hồ Đường bán được sáu hào rưỡi một cân, cá chắc cũng tầm giá đấy, biết đâu còn đắt hơn, phải tám, chín hào một cân ấy chứ!”

Có người lại ồn ào: “A, Đại Cước này, chỉ riêng số cá này thôi là nhà bà đã kiếm được ba, bốn trăm tệ rồi.”

Từ Đại Cước cười nói: “Nói linh tinh! Cá giống không mất tiền mua à? Vả lại, đâu phải con nào cũng nặng một cân, cũng có con nhỏ đấy chứ, mọi người không nhìn thấy à?”

“Ít con nhỏ lắm, nhìn chung vẫn có lãi.”

“Chứ còn gì nữa! Giá mà lúc trước chúng tôi nghe lời bà, cùng bà nuôi cá thì tốt rồi!”

“Bây giờ mới nói mấy lời này thì muộn rồi! Lúc đó tôi đã nói rồi, con bé Nhân Nhân đầu óc lanh lợi, nghe theo nó chắc chắn là không sai, bằng không nó đã không được tuyển thẳng vào đại học? Thế mà mọi người lại không chịu nghe tôi...”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play