Phòng của Gã ria mép nhỏ là phòng 101, nằm gần cửa chính của ngôi nhà nhất.
Theo lẽ thường, ngoài cánh cửa đó hẳn là lối ra sau khi bọn họ kết thúc “phiên tòa xét xử” này.
Thế nhưng, trong những mảnh gương vỡ ngoài cửa sổ lại phản chiếu ra một bức tường dài dằng dặc, kéo mãi không thấy điểm cuối.
Nói cách khác, cánh cửa mà họ đang nhìn thấy... không phải là lối thoát cuối cùng!
Sau khi mở cánh cửa này, bọn họ vẫn còn phải bước tiếp vào một căn phòng khác — hoặc thậm chí là nhiều căn phòng nữa.
Đến lúc này, họ mới thực sự hiểu vì sao quy tắc lại có câu: “Sau bảy ngày, cánh cửa thoát thân sẽ mở ra, thời gian mở là một tiếng, nếu quá giờ sẽ vĩnh viễn đóng lại. Trong khi đó, hãy nhanh chóng rời đi.”
Bởi vì, rất có thể đến tận ngày cuối cùng, bọn họ vẫn bị che mắt, vẫn bị nhốt lại trong ngôi nhà này để chờ cái gọi là “cánh cửa thoát thân” mở ra.
“Ngày hôm nay… là ngày thứ tư rồi đúng không?”
Người đàn ông xăm trổ vốn luôn tỏ ra bình tĩnh, lúc này cũng không giữ nổi bình tĩnh nữa. Anh ta vò tóc, bồn chồn nói: “Vẫn còn kịp chứ? Giờ phải làm sao đây?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT