Edit: __Yue__
Suất diễn thêm của Hoài Chi Hằng là cảnh Lâm Kiện vì trợ giúp đại tiểu thư rời đi, bị bắt lại quất roi thẩm vấn dưới ánh mặt trời,cuối cùng nam chính tìm được cách cứu viện.
Mà đoạn diễn này xuất hiện đồng nghĩa với xuất diễn của Chu Hân Nhiên trực tiếp cắt bớt.
Nhân vật tiểu nha hoàn này xuất sắc nhất không gì hơn tình tỷ muội của nàng với đại tiểu thư,thấy chết không sờn mà đối diện với quan quan Nhật tàn bạo bất nhân.
Mà hiện tại,suất diễn quan trọng nhất của tiểu nha hoàn đều bị cắt bớt,Chu Hân Nhiên có muốn khóc cũng khóc không ra.
Hoài Chi Hằng trang điểm xong,làn da màu lúa mạch cũng có vẻ tái nhợt một chút,thân trên quân áo hầu như nát tươm,treo trên vai hắn,cơ bụng hoàn mỹ hoàn toàn lộ ra trước mặt mọi người.”Cảnh thứ 1708!ACTION!”.
..
Lâm Kiện cứng đầu lại tức giận mà nhìn đao phủ tay cầm roi dài,đôi tròng mắt màu hổ phách hiện đầy tức giận dưới ánh mặt trời chói chang.
Hắn giống một con sư tử mạnh mẽ,cao ngạo và mỹ lệ,cho dù bị người dùng xiềng xích khóa lại,bị thuần thú sư dùng roi dài tra tấn cũng không dao động.
“Hừ! Tiểu tử mày cũng cứng đầu thật đấy! Sao mày không khai ra nơi ả đàn bà kia đang lẫn trốn hả?Không chừng tâm trạng tao vui vẻ,sẽ thả mày ra!”.Quan quân đầy mặt gian tà dùng roi nâng cằm Lâm Kiện.
Môi Lâm Kiện giật giật,quan quân hài lòng gợi lên khóe môi”Rốt cuộc mày muốn khai à?”.
“Mày lại gần chút”.Lâm Kiện nhẹ giọng lẩm bẩm.
Quan quân đem lỗ lai nhích lại gần hướng Lâm Kiện,giây sau đó,một ngụm chất lỏng liền dừng trên mặt gã,tình huống ngược lại so với trong tưởng tượng làm gã ta sửng sốt.
“ Mày mơ cũng đừng có mơ, ha~”Lâm Kiện cười khiêu khích,dù sắc mặt hắn đã trắng bệch vì bị tra tấn nhưng hắn tuyệt đối không cúi đầu trước lũ súc sinh này.
Quan quân tức quá hóa cười, lau mặt một cái,giương roi trong tay lên đập mạnh xuống đất phát ra một tiếng”bộp”thanh thúy.
“Chát”
Roi dài mang theo gai ngược quật lên ngực Lâm Kiện,thân thể mang vẻ đẹp nam tính của người đàn ông có một vết roi đầy máu,Lâm Kiện đau đớn mà rên một tiếng,hàm răng cắn chặt,im lặng không nói gì.Nhưng khóe môi thủy chung vẫn giữ nụ cười lạnh.Bấy nhiêu thống khổ so sách với những gì mọi người đã chịu,chả là cái lông gì!
Mười mấy roi rơi xuống,ngực bụng và sau lưng Lâm Kiện đầy vết thương dữ tợn,mặc dù thương tích chồng chất nhưng khóe miệng vẫn như cũ không ngừng cười lạnh.
...
Xem Chu Hân Nhiên diễn chẳng có cảm giác gì nhưng khi xem Hoài Chi Hằng diễn,Thẩm Lăng mới biết được thế nào là diễn kịch, thế nào là chênh lệch.
Lúc xem Chu Hân Nhiên diễn,Thẩm Lăng chỉ cảm thấy cô ta diễn cũng được,còn thắc mắc cô ta diễn cũng được, sao đạo diễn vẫn không hài lòng.
Đối với Thẩm Lăng ,Chu Hân Nhiên đã tiến bộ rất nhiều ,nhưng so với kỹ thuật diễn của Hoài Chi Hằng,Thẩm Lăng cảm thấy linh hồn rung động!
Đây là một người đàn ông kiêu ngạo như thế,mỹ lệ như thế!
Người đàn ông giống như pho tượng David,tỷ lệ dáng người hoàn mỹ như vậy.Dù bây giờ bộ dạng có chật vật,vẫn không ảnh hướng sự mỹ lệ và kiêu ngạo của hắn.Thậm chí,bởi vì những cực khổ mà hắn gặp phải,khiến hắn càng thêm mỹ lệ,càng thêm khiến người kinh ngạc.
Người đàn ông giống như một gốc cây đứng sững sững giữa giông bão,mưa to gió lớn cũng không đè sụp được tinh thần hắn.
Thế nhưng người đàn ông cũng không phải một gốc cây,không có sinh mệnh lực mạnh mẽ như cây cối,hắn chỉ là một nhân loại,thân thể phàm nhân,cực khổ phóng đại sự mỹ lệ của hắn nhưng cũng đang bào mòn sự mỹ lệ ấy.
Một người bình thường,sao có thể không đau buồn tức giận vì một tác phẩm nghệ thuật vô giá bị hủy chứ?
“A Lăng?”
Giọng nữ nhẹ nhàng cất lên làm Thẩm Lăng bừng tỉnh,nắm tay y đang nắm chặt,y nhìn thoáng qua người bên cạnh,nét mặt mọi người bao gồm đạo diễn đều có chút tức giận.
Đoàn làm phim to như vậy,mà lại yên tĩnh như vậy?
Bỗng dưng Thẩm Lăng có chút bất mãn với Chu Hân Nhiên,ngọn nguồn tia bất mãn lại không có lý do.
Y buông lỏng nắm tay,bình phục hô hấp một chút,nhẹ giọng đáp lại Chu Hân Nhiên,sau lại nhìn về người chịu tra tấn kia.
“CUT!.... Rất tốt!”Giọng Vương đạo diễn khô khốc,ông nhìn hình ảnh trong camera.Ông đã có thể tưởng ra,cảnh quay tra tấn này có thể sẽ là một cảnh kinh điển trong phim.
Hoài Chi Hằng nghe đạo diễn kêu cut liền nhẹ nhàng thở ra,cảnh quay này hắn đã cố gắng diễn hoàn mỹ nhất có thể,hắn đem toàn bộ tâm thần hòa vào vai diễn,ngoài ra còn phải đẹp,rất là hao phí tâm lực.
“...!Tiểu Bùi,cậu không sao đó chứ?”Người diễn vai quan quân là một diễn viên tầm ba mươi mấy tuổi,theo phái kỹ thuật diễn,mặc dù không nổi danh, có thể dễ dàng thoát vai,mà anh ta cũng mất một lúc mới tìm về thanh âm của mình.
Hoài Chi Hằng xua tay:”Tôi không sao,vừa rồi nhập diễn quá sâu,bây giờ rất mệt.’’
“ Tôi đỡ cậu đi nghĩ ngơi!”Diễn quan quân diễn viên vội vàng nói.
“Không cần đâu!Để tôi,tôi là bạn của anh ấy!”Thẩm Lăng đứng đậy nói,y nhanh chóng nghĩ đến thân phận bạn bè lúc vào đoàn phim với Bùi Thiếu Dương,bây giờ không ra mặt còn đợi lúc nào?Một bên hung hăng trừng mắt(???)diễn viên diễn vai quan quân kia một cái,một bên đỡ Hoài Chi Hằng ngồi xuống nghĩ ngơi.(Edit:tự dưng trừng ngta ông nội)
Diễn vai quan quân nhìn quanh một vòng,thấy mọi người đều dùng ánh mắt oán trách nhìn mình,không khỏi lạnh ráy.
Thẩm Lăng lục đồ mình mang theo,lấy ra một chay soda,đưa tới trước mặt Hoài Chi Hằng:’’Anh khát nước không?Muốn uống nước không?Đây là soda, nếu anh không thích thì còn có loại khác nữa.”
Hoài Chi Hằng yếu ớt cười cười,uống vài ngụm soda,uống xong nói lời cảm ơn:’’Cảm ơn soda của anh,rất ngon,..ừm nhãn hiệu này rất đắc a.”
Thẩm Lăng nhìn hầu kết Hoài Chi Hằng vì uống nước mà lên xuống,khóe môi còn có nước chưa kịp uống chảy theo da thịt qua chiếc cổ thon dài ,giọt nước chảy tới cơ bắp ở bụng mà nuốt một ngụm nước miếng,trong lòng có chút khác thường.(_là thẳng dữ chưa?)
Ủa?Sao tự dưng ân cần với mình dữ dị?Trong lòng Hoài Chi Hằng cảm thấy có chút thú vị,đem nước buông nói:”Thấy anh quan tâm tôi như vậy,yên tâm đi,đó chỉ là diễn thôi.Cơ mà anh bỏ sư muội qua một bên như vậy không tốt lắm nha.”
“A..,Xin lỗi,chỉ là tôi...ừm.Anh diễn thật sự rất tốt!Tôi chưa từng gặp ai diễn tốt giống anh như vậy,hồi nảy tôi đứng bên cạnh nhìn mà thiếu chút là lao lên cứu anh ra,hoàn toàn quên đây chỉ là diễn.”
Lời Thẩm Lăng nói đối với một diễn viên có thể nói là khích lệ lớn nhất.Hoài Chi Hằng cảm giác tàn niệm của Bùi Thiếu Dương truyền đến vui vẻ,khiêm tốn nói:”Tôi vẫn còn rất nhiều thứ phải học lắm.”
Nói xong ,quay đầu nhìn thất thần đã lâu Chu Hân Nhiên:”Sư muội,hôm nay em bị sao vậy?Thân thể không khỏe à?Ăn bát cơm diễn viên này yêu cầu ăn khổ rất nhiều,chỉ nỗ lực không thì không được,còn phải chú ý nghĩ ngơi nữa.”
Hắn đang châm chọc mình không có thiên phú?Nỗ lực nhiều như vậy mà ngay cả một cảnh cũng diễn không xong!
Chu Hân Nhiên đè ghen ghét nơi đáy lòng xuống, cô ta đương nhiên ý thức được suất diễn của mình vì Hoài Chi Hằng mà giảm bớt,nhưng cô ta không thể biểu hiện ra ngoài được,thật là kẻ câm ăn hoàng liên,đắng mà không nói được,giờ còn phải ngọt ngào cười:’’Bùi sư huynh quả nhiên là Bùi sư huynh, sư muội rốt cuộc là sư muội,đuổi không kịp huynh.Sau này muội sẽ nỗ lực nhiều hơn!Cũng sẽ nghe kiến nghị của sư huynh,làm việc và nghĩ ngơi hợp lý!.’’
Nhìn Chu Hân Nhiên khẩu thị tâm phi,trong lòng Hoài Chi Hằng miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ.
...
(Editor: Thẩm Lăng cũng không thẳng mấy à,ai mà thẳng hậu cung cả đống phụ nữ mà nhìn ngta lộ thịt mà thèm chảy nước miếng,nguyên tác chạy lệch rồi đi?)
16/5/2025