Khi cô chuẩn bị lùi lại tránh xa Lục Tự, người vừa thức tỉnh trong cơn cuồng nộ, Bạch Lê nhẹ nhàng vang lên trong đầu cô: Ký chủ, đừng quên mục tiêu của cậu là chinh phục Lục Tự.
Lê Hoan nghĩ, đâm đầu vào thì chết, lùi lại cũng là chết.
Cô hít sâu một hơi, nhanh chóng bước vào, khi đến bên Lục Tự thì lập tức thu lại vẻ mặt khinh bỉ, rồi ân cần hỏi: “Anh à, sao mặt anh lại đỏ thế, có cảm thấy không khỏe không? Hay là đi bệnh viện khám thử xem?”
Cô giả vờ như không biết chuyện gì vừa xảy ra, giống như chỉ tình cờ đi ngang qua, ngây thơ đến mức không biết anh đã bị hạ thuốc.
Cô còn nghĩ, nếu mình quan tâm Lục Tự như thế, chắc anh sẽ cảm động... đúng không?
"Em vừa nghe lén à?" Lục Tự, giọng có chút khàn, hỏi.
Lê Hoan nghiêng đầu, nhìn hân như con nai ngây thơ: “Em chỉ thấy Mạc Lị từ phòng anh đi ra, rồi anh gọi em vào, chẳng lẽ có chuyện gì xảy ra à? Biểu cảm của Mạc Lị... có vẻ rất lạ, em hơi lo cho cô ấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play