Không trách được Bạch Lê lại nói: “Giữa ánh trăng và tuyết trắng, hắn là vẻ đẹp tuyệt sắc thứ ba.” Dung mạo như vậy, ngay cả nữ tử cũng phải tự thẹn không bằng.
Nam tử tuyệt mỹ trước mắt khoác trên mình y phục trắng mỏng, có phần ướt đẫm. Lông mày dài như liễu, làn da mịn như ngọc sứ, đôi mắt đen nhánh thanh nhã như sương khói, vô hại mà ấm áp đến lạ kỳ.
Mái tóc dài đen nhánh của hắn vài sợi dính lên trước ngực nàng, ngưa ngứa.
“Bệ hạ, sao không cho người báo trước một tiếng?” Hoa Ly mỉm cười ôn hòa, điềm đạm như một vị tiên nhân thoát tục.
Lê Hoan hơi sững người — nàng đã che mạng, vậy mà hắn vẫn nhận ra được? Nhưng thái độ của hắn đối với nàng dường như rất hoan nghênh…
Điều đó cho thấy mối quan hệ giữa hai người, ít ra không phải là kẻ thù.
Nhìn ánh mắt ngơ ngác như nai con của nàng, Hoa Ly cưng chiều vén lọn tóc ướt bên má nàng, nhẹ nhàng nói: “Trên người Bệ hạ có một mùi hương rất riêng, dù hóa thành tro ta cũng không nhận nhầm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT