Lê Hoan nhìn hắn cởi bỏ ngoại bào, lớp trung y màu trắng lỏng lẻo khẽ ôm lấy thân hình cao ngất như trúc của hắn. Mái tóc đen buông dài như mực, ngũ quan tuấn mỹ như họa, phong thái nhàn tản, dung nhan ấy so với mỹ nhân xuất dục còn khiến người kinh diễm hơn vài phần.
Mà cảnh tượng ấy, duy chỉ mình Lê Hoan được chứng kiến.
Nàng chậm rãi đứng dậy, từng bước đi về phía hắn.
Thấy hắn thần sắc bình thản, tựa như bất kể nàng muốn làm gì cũng không thể khiến lòng hắn lay động, Lê Hoan chỉ khẽ lướt qua hắn, nhặt lấy chăn đệm rơi dưới đất, rồi kế đó thản nhiên chui vào trong.
Hoa Ly sững người một thoáng, ánh mắt khó dò nhìn thân hình nhỏ nhắn đang quấn chăn của nàng, thấp giọng nói, “Bệ hạ, mặt đất lạnh.”
Lê Hoan sao có thể thật sự để hắn ngủ dưới đất. Người này là đối tượng nàng dốc tâm theo đuổi, tranh thủ thiện cảm còn chẳng kịp, đâu thể để hắn chịu lạnh.
Nàng cong môi cười khẽ, “Không sao, da dày thịt béo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play