Tất cả mọi người rời đi, không khí trong phòng lập tức trở nên tĩnh lặng. Hoa Ly sau đó phân phó người đi thỉnh Thái y đến.
Tay của Lê Hoan bị bỏng cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là nàng lười lên tiếng, liền để mặc hắn gọi Thái y.
Chẳng ngờ vị Thái y kia, lại chính là — Dung Bạch.
Gương mặt thanh lãnh như xưa, nhưng lần này lại lộ ra một tia cảm xúc. Dung Bạch cùng hắn nói vài câu, có thể nhìn ra giữa hai người vô cùng thân thiết, không hề có ranh giới quân thần, trái lại như bằng hữu tiêu dao sơn thủy.
Nói chuyện xong, Dung Bạch ngồi xuống mép giường, nhìn gương mặt bị hủy dung của nàng, ánh mắt có chút phức tạp, song một câu cũng không đề cập, chỉ khẽ nói:
“Ly cô nương, phiền cô đưa tay ra.”
Lê Hoan không rõ y có nhận ra mình hay không. Nếu không nhận ra thì cũng bình thường, nhưng nếu nhận ra rồi mà vẫn như vậy, chẳng khác nào đồng lõa với Hoa Ly, biết rõ nàng bị hại thê thảm mà vẫn thờ ơ lạnh nhạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play