“Là bằng chứng gì?” Hứa Vân Thanh hỏi.
“Cái đó thì ta làm sao biết được.” Hà đại nhân xua tay, “Đều là chuyện từ bao nhiêu năm trước rồi. Nhưng chuyện lớn như vậy, chắc chắn là có bằng chứng vô cùng xác thực. Nghe nói năm đó lúc tịch biên tài sản của phủ họ Địch, đã điều tra ra rất nhiều tiền tài châu báu, phần lớn đều được tiên đế ban thưởng cho phủ Bách Lý.”
Nhà họ Bách Lý làm những chuyện như vậy, nói dễ nghe một chút thì là luận công hành thưởng, nói khó nghe một chút, chính là nhà họ Bách Lý đã dựa vào việc đạp lên nhà họ Địch để leo lên, mới có được địa vị như ngày hôm nay.
Hà đại nhân đối với loại hành vi này vô cùng căm phẫn: “Đáng giận, năm đó ta và Bách Lý thừa tướng cùng làm quan, sao lại không đến lượt ta có được cơ hội tốt như vậy.”
Hứa Vân Thanh nghi ngờ mình nghe lầm, quay đầu lại kinh ngạc nhìn ông ta.
“Ngươi biết cái gì, thời thịnh thế thiếu nhất chính là cơ hội lập công. Nhìn nhà Bách Lý này xem, chẳng phải là một bước lên trời sao?” Hà đại nhân mở miệng ra là giọng điệu của một lão già từng trải, “Ta nhậm chức ở Lại Bộ, bị công văn làm phiền hơn nửa đời người, kết quả cũng chỉ là một chức thị lang. Chuyện tốt như vậy sao lại không đến lượt ta chứ.”
Rõ ràng muốn Hứa Vân Thanh đừng bàn tán nữa, nhưng bản thân ông ta lại càng nói càng quá trớn. Hứa Vân Thanh không nhịn được quay đầu quan sát Hà đại nhân. Quả nhiên thấy một bộ dạng say khướt, vầng trán bóng loáng lúc này ửng hồng, như đã biến chất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT