Hứa Vân Thanh hai tay hai chân đều bị trói trên giá, dưới lòng bàn chân y, những bó ngải thảo tùng tùng đã được châm lửa.
Rất nhanh ngải thảo liền phát huy tác dụng, khói mù nồng đậm trào ra, trong khoảnh khắc đã nuốt chửng thân hình tiểu thái y.
Nhiệt độ chỉ vừa đủ duy trì đến mức Hứa Vân Thanh cảm thấy nóng nhưng còn chưa đến mức bị bỏng. Thái giám đốt ngải hiển nhiên là sợ gây ra án mạng mình không gánh nổi trách nhiệm, lúc nhìn thấy ngọn lửa bùng lên còn giúp dập bớt. Nếu nói có gì khác biệt với việc xông ngải bình thường, có lẽ là tăng thêm một chút yếu tố "yêu thích" của Băng ca. (Băng ca chắc là nhân vật yêu thích của bạn thụ ở hiện đại,  thấy nhắc quài à mà hông biết ai ಥ‿ಥ)
Ngải cứu, đặc, đặc sắc.
Xông ngải có lợi thì có lợi, nhưng lá ngải bản thân nó đã có tính kích thích, sau khi bị đốt lên mùi vị càng khó mà khen ngợi nổi. Mùi cay nồng cùng với khói đặc xộc thẳng vào mũi Hứa Vân Thanh, rất nhanh đã làm y sặc đến chảy cả nước mắt.
Trên đời này chưa bao giờ có sự đồng cảm thực sự, nhưng Hứa Vân Thanh lại không hiểu sao cảm nhận được nỗi thống khổ của tướng quân. Giờ phút này trong đầu y chỉ có một ý nghĩ ——
Hóa ra xông ngải khó chịu đến vậy, y còn kê cho tướng quân nhiều đợt trị liệu như thế, đến nỗi sau này mỗi lần y đến thăm tướng quân đều cảm thấy trên người tướng quân có mùi rau cải, tuy rằng bản thân tướng quân không để ý, còn từng nói là rất thích.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play