Lại là một buổi sáng sớm nắng đẹp, Hứa Vân Thanh rảnh rỗi không có việc gì, y thay thường phục, sớm đã ra khỏi cung.
Y mới được phát bổng lộc, ngân lượng được Hứa Vân Thanh đựng trong một chiếc túi tiền nhỏ treo bên hông, lúc đi trên đường thì một bước lại lắc lư ba cái.
Dân lang thang vẫn tụ tập ở các góc trong thành. Hứa Vân Thanh với chiếc túi tiền nhỏ trên người rất nhanh đã thu hút sự chú ý của họ. Có một người từ trong góc chạy ra, nhắm thẳng vào ngực y mà đụng tới.
Hứa Vân Thanh sờ tay lên hông, không thấy đâu, lại quay đầu nhìn bóng người đã chạy xa tít tắp, tức đến phát điên: “Đồ khốn nhà ngươi, lại cướp!”
Y không chút do dự, lập tức đuổi theo.
“Gánh hát bên ngoài tuy nhiều, nhưng có thể vào hoàng cung hát thì phải có bản lĩnh thật sự, quả thực tương đối hiếm thấy. Ngươi nhờ ta dò hỏi, đúng là có chút manh mối.”
Kẻ cướp túi tiền của Hứa Vân Thanh chính là lão ăn mày đó. Hứa Vân Thanh bị lão dẫn đi, một trước một sau chạy đến một con hẻm nhỏ hẹp hòi vắng vẻ mới dừng lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play